Chương 7: (Vô Đề)

Tôi hỏi lại, "Kỷ Duy Lễ, sao anh cứ muốn chia rẽ người khác? Ngoài việc bảo tôi chia tay, anh còn chuyện gì khác không? Nếu không thì tôi cúp máy đây."

Kỷ Duy Lễ bị tôi làm cho nghẹn lời, "Em vẫn định ở bên cậu ấy?"

"Tại sao không?"

"Cậu ấy không thích em!"

"Thì sao, anh cũng không thích tôi, nhưng tôi vẫn kết hôn với anh đấy thôi."

Đầu dây bên kia im lặng.

Tôi nghe thấy tiếng bật lửa.

"Tôi chưa từng thích ai khác."

"Vậy anh nên học cách thích người khác đi."

Tối hôm đó, tôi mơ.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi mơ thấy mình vừa vào đại học thì nhận được cuộc gọi từ dì ở quê.

Dì nói mẹ tôi bị ngã.

Đang phẫu thuật và cần gấp một số tiền lớn.

Mẹ tôi đã bị liệt nhiều năm, trước đây đều do tôi chăm sóc.

Khi đi học xa nhà, tôi thuê một người giúp việc.

Dù ngày nào tôi cũng làm thêm đủ việc như con quay không ngừng nghỉ.

Nhưng tiền trong tay chỉ đủ để trả lương cho dì giúp việc.

Đến đường cùng, tôi tìm đến Kỷ Duy Lễ.

Bối rối, bất an và lo lắng.

Nhưng Kỷ Duy Lễ không hề do dự.

Đích thân nhờ người sắp xếp phẫu thuật cho mẹ tôi và nói với tôi.

"Dì giúp việc đó không ổn thì thay đi, có thể khiến mẹ em ngã một lần thì sẽ có lần thứ hai.

"Sau này em không cần lo tiền chăm sóc, tôi tài trợ để em yên tâm học tập, không phải để em chạy khắp nơi làm thêm mà phí hoài việc học."

Từ đó, ngoài học phí, Kỷ Duy Lễ còn chịu trách nhiệm chi phí chăm sóc mẹ tôi.

Sau này, tôi lấy hết can đảm để tỏ tình với anh.

Anh nói, "Được thôi, tôi thích những cô gái ngoan ngoãn."

Thế là tôi ở bên anh bảy năm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!