Chương 5: (Vô Đề)

Mạnh Sùng Vũ đặt túi lên bàn.

Cậu bước đến ôm lấy eo tôi: [Sợ chị đói.]

Tôi liếc nhìn logo trên túi đồ.

Là một cửa hàng ăn sáng nổi tiếng.

Rất xa so với đây.

Tôi mỉm cười hôn nhẹ lên khóe môi cậu.

Khi đánh răng, tôi lướt điện thoại.

Một chủ đề nóng đang đứng đầu bảng xếp hạng.

#TônKhiếtNhưBữaSángYêuThương#

Tôi bấm vào, đó là ảnh bữa sáng cô ta đăng.

Kèm theo chú thích: "Cảm ơn ai đó đã gửi bữa sáng yêu thương từ sớm, khởi đầu ngày mới tràn đầy năng lượng."

Trước khi thoát ra, tôi nhìn lại logo trên túi.

Giống hệt với đồ mà Mạnh Sùng Vũ mua cho tôi.

Trùng hợp?

Chậc.

Bỗng nhiên đồ ăn không còn ngon nữa.

Ra khỏi phòng tắm, Mạnh Sùng Vũ như thần giữ cửa đứng bên ngoài.

Cả người có chút vẻ lo lắng khó nhận ra.

"Cậu có gì muốn nói?"

Mạnh Sùng Vũ gật đầu, giơ điện thoại ra trước mặt tôi.

[Tuần sau, tôi phải đi Hải Thị một chuyến.]

"Lại là công việc do giáo sư sắp xếp?"

[Là đi chữa bệnh.]

Tôi nhướng mày, cậu tiếp tục gõ.

[Tôi tìm được bác sĩ có thể chữa trị giọng nói, ông ấy nói tôi có hy vọng nói chuyện lại.]

Trong khoảnh khắc đó.

Tôi suýt nữa không nhịn nổi mà bật cười.

Ban đầu tôi còn tò mò, không biết cậu sẽ thú nhận sự thật với tôi ra sao.

Kết quả là...

Chỉ như thế này sao?!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!