Chương 69: Anh hùng cứu mỹ nhân

Tô Ngự gằn từng chữ: "Tôi sẽ không tha cho anh."

Tần Học không có bất kỳ cảm xúc gì: "Mọi người đều sẽ chết, Tô Ngự."

Nói xong anh ta rời khỏi phòng thí nghiệm, Tô Ngự nghe tiếng bước chân của anh ta càng ngày càng xa, cho đến khi không nghe thấy nữa…

Tô Ngự dùng ngón tay mò mẫm tìm mảnh thủy tinh, một tay cầm mảnh thủy tinh nhét vào khe hở của sợi dây rồi bắt đầu cứa nó.

Nhưng sợi dây Tần Học buộc vừa dày vừa chặt, Tô Ngự dùng rất nhiều sức mới cắt đứt được. Hai tay đều bị rạch ra mấy vết thương rất sâu, máu tươi không ngừng chảy ra. Nhưng dường như bây giờ Tô Ngự không cảm nhận được sự đau đớn, cậu cầm mảnh thủy tinh dính đầy máu cắt dây buộc trên chân, vừa đứt cậu lập tức nhào về phía Thiệu Tĩnh Trì.

Thiệu Tĩnh Trì nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền, lông mày nhíu chặt. Trên cổ hắn xuất hiện những đường vân đen, đây có lẽ là dấu hiệu báo trước cho sự biến dị của hắn.

Tô Ngự cảm thấy tim mình như sắp mất đi nhịp đập cùng theo sự biến dị của Thiệu Tĩnh Trì. Toàn thân cậu rét run, cơ thể không ngừng run bần bật.

Thiệu Tĩnh Trì thật sự sẽ biến dị sao?

Mọi thứ bây giờ đều rất không chân thực, Tô Ngự hy vọng bản thân chỉ đang chìm trong một giấc mơ.

"Tô Ngự!"

Trong cơn mê man, Tô Ngự nghe thấy có người gọi tên mình. Cậu ngơ ngác quay đầu, thấy Thiệu Thiên Thành đang ho ra máu.

Thiệu Thiên Thành đã bò được nửa đường về phía Thiệu Tĩnh Trì, nhưng dường như ông không còn sức để bò nữa, ông nằm nghiêng thở hổn hển, chỉ cần ho là sẽ ho ra cả máu.

Tô Ngự vội đến bên cạnh Thiệu Thiên Thành, dùng mảnh thủy tinh cắt dây trói ông, đỡ ông dậy rồi nôn nóng hỏi: "Tiến sĩ Thiệu, ngài sao vậy, sao lại ho ra máu rồi?"

Thiệu Thiên Thành thở một hơi: "Tôi, không sao…" Ông bắt lấy tay Tô Ngự, dùng hết sức để nói: "Cậu đi ngay, đến phòng thí nghiệm của tôi, trong tủ đông tôi cất mẫu thí nghiệm, bên trong có ống thuốc màu đỏ, cậu, đi lấy nó, tiêm, cho Tĩnh Trì… Khụ khụ khụ… Mau!"

Mỗi một từ Thiệu Thiên Thành nói đều phải dùng rất nhiều khí lực, nói xong lời cuối thì ho dữ dội, ho ra mấy ngụm máu, toàn bộ đều phun lên người Tô Ngự.

Không lẽ ý Thiệu Thiên Thành là vẫn có thể cứu Thiệu Tĩnh Trì? Tô Ngự lập tức đốt lên hy vọng.

Song tình hình hiện tại của Thiệu Thiên Thành nhìn vô cùng tệ, Tô Ngự rất lo lắng. Nhưng bây giờ cậu không có thời gian để lo, chỉ có thể lựa chọn bỏ qua Thiệu Thiên Thành trước, cậu không thể lãng phí thời gian.

Thiệu Thiên Thành cầm một mảnh thủy tinh sắc bén bên cạnh không chút chần chừ nhắm vào ngón tay của mình, tàn nhẫn nhanh chóng trực tiếp cắt đứt một đốt ngón tay cái bên trái. Ông cắn chặt răng, không hề kêu một tiếng lấy khối thịt kia lên.

Tô Ngự khiếp sợ: "Tiến sĩ Thiệu ngài làm gì vậy!!"

Thiệu Thiên Thành: "Tủ đông lạnh cần, có vân tay tôi, mới có thể mở được, khụ khụ… Tôi, không đi được, cậu mau đi đi, đừng lãng phí thời gian…"

Tô Ngự run rẩy cầm lấy đốt ngón tay đó, khóc nức nở: "Tiến sĩ Thiệu, ngài nhất định phải chống đỡ."

Thiệu Tĩnh Trì mặt đầy mồ hôi, suy yếu gật đầu.

Tô Ngự lập tức chạy ra ngoài mà không quay đầu lại, lúc này cậu thấy mừng vì Thiệu Thiên Thành đã sai vặt cậu chạy đông chạy tây, để cậu quen thuộc với viện nghiên cứu như vậy.

Nhưng khi Tô Ngự sắp chạy đến gần thang máy, cậu mơ hồ nghe thấy tiếng tích tắc nhỏ, âm thanh này Tô Ngự có hơi quen thuộc…

Đó là âm thanh bom đếm ngược!!

Ngay khi cậu nhận ra có điều gì đó không thích hợp, thang máy bên kia đã nổ tung một tiếng "bùm".

Tô Ngự không kịp có cơ hội chạy trốn, luồng khí nổ kịch liệt trực tiếp đánh bay cậu, cậu ngất xỉu ngay khi rơi xuống đất.

Tô Ngự cuối cùng cảm nhận được sức mạnh ý chí của con người vĩ đại thế nào. Ngay cả khi cậu hôn mê, tiềm thức vẫn luôn buộc bản thân cậu phải nhanh chóng tỉnh lại, cuối cùng cậu vì đau mà tỉnh.

Cậu nhịn cơn đau nhức bò dậy, trên người cậu có rất nhiều vết thương do bom nổ, xương cổ chân có lẽ đã bị gãy khi cậu rơi xuống đất. Ngay lúc cậu đứng dậy, cơn đau dữ dội đã khiến cậu gần như khuỵu xuống.

Thang máy bên kia bốc lửa ngùn ngụt, về cơ bản không thể tới gần. Ngọn lửa càng lúc càng mạnh, lan tràn cả về phía cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!