*Chú ý: Những đoạn em thụ rên tui sẽ đổi xưng hô thành "em" nhé hí.
Tô Ngự quỳ giữa gối hai chân Thiệu Tĩnh Trì. Cậu đột nhiên có chút do dự khi nghĩ đến Quan Nghiên Bạch còn đang nhìn ở phía sau.
Thiệu Tĩnh Trì dường như nhìn thấy sự chần chừ của cậu, không vui nói: "Sao, còn đắn đo?"
Tô Ngự biết mình không thể để vuột mất cơ hội này nên nhanh chóng gạt phăng những suy nghĩ đó. Cậu cởi quần Thiệu Tĩnh Trì, vật gì đó đã bán cương bật ra ngay lập tức…
Thật lớn! Chỉ mới bán cương mà đã thô to như vậy, Tô Ngự căng thẳng nuốt ực một ngụm…
Cậu hé miệng ngậm lấy phần đỉnh thô to, vươn lưỡi liếm mút phần trên. Liếm một hồi thì nhận ra Thiệu Tĩnh Trì đã hoàn toàn cứng ngắc, nguyên cây gậy nóng bỏng trướng đầy miệng cậu…
Khoang miệng ướt át tràn ngập vị mặn. Tô Ngự nhắm mắt gắng sức liếm láp, lắng nghe tiếng thở dốc của Thiệu Tĩnh Trì ở phía trên…
Lúc này Thiệu Tĩnh Trì đưa tay nắm đầu cậu, vì hắn đẩy quá mạnh nên Tô Ngự chỉ có thể nhả cây gậy đã ướt đẫm vì được cậu liếm ra…
Kết quả cậu nghe thấy Thiệu Tĩnh Trì ghét bỏ: "Mút kém như vậy."
Tô Ngự bị đả kích rồi. Cậu chưa bao giờ nghĩ phương diện này còn cần kỹ năng gì cả. Không phải chỉ cần liếm liếm liếm là được sao…
Nhưng cậu chưa kịp làm gì khác để khắc phục thì đã bị Thiệu Tĩnh Trì nhấc lên và ném xuống giường. Sau đó Tô Ngự nhìn thấy Thiệu Tĩnh Trì cúi xuống chôn thân ở giữa hai chân mình. Rồi cậu cảm giác cậu nhỏ của mình được miệng mềm mại ấm áp ngậm lấy…
"Ưm ư ~ " Tô Ngự chưa từng được người quan hệ bằng miệng cho. Loại khoái cảm kỳ diệu này khiến cậu không nhịn được rên rỉ một tiếng.
Đầu lưỡi Thiệu Tĩnh Trì liếm láp phía dưới vô cùng linh hoạt. Khoái cảm mãnh liệt khiến Tô Ngự rùng mình, không bao lâu liền kêu lên bắn ra…
Hóa ra đây chính là quan hệ bằng miệng. Khi cậu làm cùng anh Trương và những người cưỡng ép cậu, cậu chỉ cảm thấy đau đớn, chưa bao giờ cảm nhận được sự sung sướng như vậy. Lần này được an ủi bằng miệng khiến Tô Ngự thoải mái đến mơ màng…
Thiệu Tĩnh Trì đứng dậy và hôn lên môi Tô Ngự, để Tô Ngự nuốt hết chất lỏng trong miệng hắn. Mùi vị của t/inh d/ịch vừa khó ăn vừa buồn nôn nhưng kỹ thuật hôn của Thiệu Tĩnh Trì quá giỏi. Môi lưỡi hòa quyện, nụ hôn triền miên. Chiếc hôn làm đầu óc Tô Ngự quay cuồng và nóng bừng cả người, nuốt thứ đó xuống trước khi kịp ghê tởm…
Thiệu Tĩnh Trì rời khỏi đôi môi đỏ hồng của Tô Ngự, giọng điệu tràn ngập dục vọng: "Lần đầu nhìn thấy em tôi đã muốn "yêu" em rồi."
Tô Ngự cảm thấy có thứ gì đó lành lạnh bôi lên cúc hoa của cậu, là chất bôi trơn…
Cậu nghe thấy Thiệu Tĩnh Trì thì thầm bên tai: "Đây là ca ca đặc biệt tìm vì em."
Sau đó không đợi Tô Ngự phản ứng, Thiệu Tĩnh Trì đột ngột đâm d/ương v/ậ/t thô to nóng bỏng vào…
"A… Đau quá…" Phía sau đột nhiên bị căng đầy khiến hai mắt Tô Ngự nháy mắt đỏ bừng. Hai tay vô thức đè lên lồng ngực rắn chắc của Thiệu Tĩnh Trì cố gắng đẩy hắn ra, nhưng vô ích.
Thiệu Tĩnh Trì liếm môi dưới, khàn giọng nói: "Chờ em muốn ôm ca ca không muốn buông tay."
Trong phòng vang lên tiếng nước "Phập phập" thúc vào rút ra…
Thân thể bị kích thích bởi từng đợt đâm chọc. Tô Ngự nắm chặt cánh tay của Thiệu Tĩnh Trì, chỉ có thể mở rộng chân để Thiệu Tĩnh Trì tùy ý cắm vào rút ra…
Thiệu Tĩnh Trì đưa đẩy từ từ và chậm rãi, dần dần cơn đau được thay thế bằng một khoái cảm kỳ lạ…
Mỗi lần Thiệu Tĩnh Trì đâm vào trong cậu, thành ruột liền tê dại từng cơn, vòng eo cũng có chút bủn rủn…
"Ưm ~ " Sau khi động tình, những tiến rên rỉ mỏng manh không kiềm chế được mà tuôn ra khỏi miệng Tô Ngự.
Thiệu Tĩnh Trì liếm mút nụ anh đào của Tô Ngự. Khoái cảm tê dại từ đầu ti truyền đến não bộ làm cơ thể cậu khẽ run rẩy…
"Ca ca đâm em sướng không?"
"Ưm.. ưn…" Ánh mắt Tô Ngự mê ly phát ra tiếng rên rỉ, khóe mắt phiếm hồng nhiễm màu sắc của dục vọng…
Nhìn thấy bức tranh này trước mắt, Thiệu Tĩnh Trì mạnh mẽ đẩy mạnh thêm…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!