Chương 14: Camera giám sát

Khi Tô Ngự cùng những người khác tắm rửa xong đi vào, Hạ Thư Điềm oán giận nói: "Sao mấy người tắm lâu vậy?"

Nghe lời Hạ Thư Điềm hỏi, có lẽ cô không nghe thấy Tô Ngự ba người bọn họ làm chuyện gì ở trong sân.

Điều này làm Tô Ngự thở phào nhẹ nhõm, cậu cảm giác như mình đang yêu đương vụng trộm cùng Quan Nghiên Bạch sau lưng Hạ Thư Điềm vậy.

Mãi đến trước khi đi ngủ, Tô Ngự vẫn không hiểu vì sao Quan Nghiên Bạch đột nhiên tham gia. Hơn nữa, Thiệu Tĩnh Trì cũng có mặt, thế nhưng hắn lại không hề ngăn cản…

Sáng sớm hôm sau, Tô Ngự được Thiệu Tĩnh Trì đánh thức. Họ sửa soạn một chút và rời khỏi ngôi làng nhỏ này để lên đường.

Lái xe một hồi, cuối cùng cũng nhìn thấy một trạm xăng bên sườn núi.

Lần này là Thiệu Tĩnh Trì lái xe, nên Tô Ngự ngồi ở vị trí phụ lái.

Thiệu Tĩnh Trì lái xe vô cùng liều lĩnh, nhấn ga phóng vào trạm xăng rồi phanh gấp dừng lại ngay trước cây xăng.

Thiệu Tĩnh Trì mở cửa xe nhảy xuống, Tô Ngự cũng mở cửa xuống xe, phía sau Quan Nghiên Bạch cũng đi xuống, chỉ có Hạ Thư Điềm là không xuống.

Trạm xăng dầu được xây đơn độc bên đường quốc lộ trên núi, xung quanh không có gì ngoài đường và núi. Vốn dĩ nó cũng hẻo lánh và ít dấu chân người, hiện giờ càng không có ai sẽ đến đây, cỏ dại mọc um tùm, trở thành một vùng đất hoang vắng…

Thiệu Tĩnh Trì rút vòi đổ xăng bóp bóp một chút, có dầu từ bên trong chảy ra.

"Vận may không tệ lắm." Hắn mở nắp xăng xe là lắp vòi tiếp nhiên liệu vào.

Trạm xăng dầu nào cũng có một cửa hàng nhỏ, Quan Nghiên Bạch đã đến đó rồi, Tô Ngự đoán có lẽ hắn vào để tìm kiếm xem còn của cải gì hay không.

Vừa lúc Tô Ngự có hơi mắc tiểu, cậu vốn có thể trực tiếp giải quyết ngay tại chỗ, nhưng có Hạ Thư Điềm nên cậu cần phải tìm một chỗ khuất để đi tiểu, miễn cho đối phương càng ghét cậu hơn.

Trạm xăng có nhà vệ sinh, muốn vào nhà vệ sinh thì phải đi qua cửa hàng…

Dưới tình hình hiện giờ, Tô Ngự sẽ không chọn vào nhà vệ sinh công cộng. Bởi vì không ai biết liệu có cương thi ở trong đó hay không.

Tô Ngự do dự giữa bụi cỏ và nhà vệ sinh trong chốc lát, sau đó vẫn nhanh chóng đuổi theo Quan Nghiên Bạch.

Khi cậu chạy đến bên Quan Nghiên Bạch, Quan Nghiên Bạch liếc nhìn cậu một cái.

Tô Ngự nghĩ chắc chắn hắn đang tự hỏi làm sao một người nhát gan như cậu lại dám chủ động đi theo hắn vào cửa hàng như vậy.

"Tôi… Tôi buồn tiểu." Tô Ngự ngượng ngùng nói.

Quan Nghiên Bạch gật đầu, sau đó đi trước Tô Ngự vào cửa hàng. Cửa hàng rất nhỏ, nhìn thoáng qua là thấy ngay bên trong ngoại trừ hơi lộn xộn thì không có cương thi.

Quan Nghiên Bạch lại vào nhà vệ sinh kiểm tra xung quanh, sau đó nói với Tô Ngự: "Vào đi."

Tô Ngự yên tâm đi vào nhà vệ sinh nam, cởi quần rồi chuẩn bị đi tiểu ở bồn tiểu nam.

Nhưng cậu phát hiện Quan Nghiên Bạch đứng ở cửa không có ý định rời đi, hơn nữa ánh mắt rõ ràng đang nhìn cây xúc xích nhỏ mà Tô Ngự để lộ ra ngoài…

Quan Nghiên Bạch thờ ơ nói: "Muốn tôi giúp cậu đi tiểu?"

"Không cần không cần…" Tô Ngự vội lắc đầu, tự mình đi tiểu…

Sau khi cậu đi xong, Quan Nghiên Bạch mới đi ra cửa hàng để tìm kiếm những vật dụng còn hữu ích.

Thiệu Tĩnh Trì đổ xăng xong cũng đi vào, họ nhặt sạch nước khoáng, đồ có thể ăn và sử dụng được trong cửa hàng mới lại tiếp tục khởi hành.

Tô Ngự ngồi vào ghế phụ, ngẩng đầu nhìn thấy Quan Nghiên Bạch ngồi ghế lái mới biết lần này lại đổi về Quan Nghiên Bạch lái xe. Cậu quay đầu nhìn thấy Hạ Thư Điềm đã ra khỏi ghế sau, đứng cạnh cửa ghế lái với vẻ mặt không vui…

Tô Ngự nhanh chóng xuống ngồi ghế đằng sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!