Chương 49: (Vô Đề)

"Cảm thấy khá hơn chút nào chưa? Ăn một miếng bánh nhé?"

"Không, tôi không ăn đâu."

Mơ à. Cesare chỉ cong cong khóe mắt, nhưng không ép tôi ăn thêm.

"Vậy thì tôi ăn nốt nhé."

"Không ăn á… gì cơ?"

"Trông ngon quá mà. Tôi đợi Lee Hyun tỉnh dậy nên chưa ăn trưa lẫn tối đây này."

Cesare chẳng cần tôi cho phép đã bắt đầu ăn ngay. Tôi ngớ người, nhìn chằm chằm cảnh Cesare ăn uống.

"Ngon thật đấy. Nghe nói dạo này Ludwig quản lý bếp hoàng cung chặt như bắt chuột, hóa ra là để làm ra những món hợp khẩu vị Lee Hyun thế này đây."

"Cứ dụ dỗ đi. Xem tôi có ăn không."

Nghe giọng bất mãn của tôi, Cesare chỉ mỉm cười. Tôi nằm dài trên giường, chống cằm, nhìn chăm chăm cảnh Cesare ăn.

"Nhìn thế nào cũng thấy ăn uống thật tao nhã."

Cesare là một người sành ăn. Nói một gã vừa thấy nấm lạ đã nhét vào mồm là người sành ăn thì hơi kỳ, nhưng mà đúng là thế thật. Chỉ có điều tiêu chuẩn ẩm thực của cậu ta hơi khác người. Thứ cậu ta thích nhất là những món chưa từng thử bao giờ, tiếp theo là những món có sự kết hợp độc đáo. Nhưng cái "độc đáo" ấy lại theo tiêu chuẩn của Cesare, nên thực đơn của cậu ta cũng kỳ lạ không kém.

"Đã từng ăn cá mòi lên men chưa?"

Tôi tựa má lên gối, nhìn Cesare rồi bất chợt hỏi. Cesare có thói quen ăn uống tuyệt vời là không trả lời khi miệng còn đầy thức ăn, nên câu trả lời đến hơi muộn.

"Rồi."

"Nó thế nào?"

"Ừ thì, cũng không tệ."

"Vậy sao lúc đó không hôn tôi?"

Biết tôi đang trêu, Cesare mỉm cười đáp lại.

"Tôi quyết định không ăn lần thứ hai đâu."

"Ừ, cậu đúng là loại người như thế."

Cesare thích vui vẻ với bất kỳ ai, nhưng không bao giờ ngủ với cùng một người lần thứ hai. Tôi từng nghĩ cậu ta thật lạnh lùng khi nhìn cách cậu ta mỉm cười từ chối những người bám víu, miệng thì nói yêu. Vậy nếu người đó là tôi thì sao?

"…Nếu ngủ với cậu một lần, cậu sẽ thả tôi đi chứ?"

Lời thật lòng bất chợt tuôn ra khiến cả hai chúng tôi đều ngỡ ngàng. Tôi vội liếc nhìn xem có người hầu nào đứng sau Cesare không. May thay, có lẽ cậu ta đã cho người lui ra, trong phòng chỉ còn hai chúng tôi.

"Không, cái tôi muốn không phải là mối quan hệ tình ái với Lee Hyun."

"Vậy cậu muốn gì?"

"Nếu phải nói thì… chính là sự tồn tại của anh?"

"Chẳng phải cũng thế sao?"

"Khác chứ. À, nhưng tôi vẫn muốn ngủ với anh đấy."

Nếu tôi đang uống nước, chắc chắn đã phun ra rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!