Chương 24: (Vô Đề)

"Hyun, cậu… cậu thấy ổn không?"

Absilon hỏi, ánh mắt có vẻ lo lắng – nhưng tôi thấy rõ sự giả tạo trong đó. Kinh khủng là ở chỗ, hắn thật sự vừa muốn nhét tôi vào đâu đó, vừa thật lòng lo cho tôi. Tôi hất tay hắn ra.

"Đừng chạm vào."

"Cậu đau lắm à? Có cần gọi y sĩ không?"

Tôi im lặng.

Không cần ai cả. Họ cứ biến đi, tự tôi sẽ ổn.

Tôi muốn nói nhiều điều, nhưng không dám. Một ánh mắt đã khiến tôi thấy khó thở, bốn ánh mắt thì… nghẹn cứng.

"Tôi chỉ không muốn nhìn mặt anh thôi."

"…Thật sao?"

Tôi tránh nhìn Absilon. Matthias thì bật cười.

"Không sao đâu. Không phải chỉ mình cậu, ai ở đây cũng ghét hắn mà…"

Absilon không thèm đáp. Hắn búng tay, bắn nước vào mắt Matthias rồi quay đi. Matthias nổi điên, lao vào hắn như một con bò tót.

"Đồ khốn, tao sẽ giết mày!"

Zà! Cú đấm của Matthias phá vỡ lớp rào vô hình quanh Absilon. Khi màng chắn vỡ, tia sáng bùng lên như sấm chớp.

"Cái đám điên này…"

Tôi đứng đơ, không thốt nên lời.

"Tránh ra."

Ludwig và Cesare kịp kéo tôi vào góc bàn. Trong lúc đó, Matthias lao vào đánh Absilon. Bàn tay to như quyển bách khoa của hắn đập thẳng vào mặt Absilon.

Chát! Má Absilon đỏ rực. Có vẻ Matthias cũng không ngờ mình đánh mạnh đến thế nên lùi lại một bước.

"Sao đánh xong rồi lại ngớ ra vậy?"

Absilon quay đầu, cái kiểu quay chậm rãi như trong phim kinh dị. Matthias chột dạ, l**m môi khô, lắp bắp:

-điên… Rõ ràng mày sai trước mà!"

Không ai xin lỗi. Hiệp hai bắt đầu.

Ầm! Bình hoa, sách cổ, mọi thứ quý giá đều vỡ nát. Thảm trắng sạch tinh bị nhuộm bùn, nước, cánh hoa… rồi đến máu.

Một đường cắt mảnh như dao lướt ngang trán Matthias. Máu tuôn từ xương mày nhô ra.

"Có nên ngăn lại không nhỉ?"

"Thôi, Hyun. Uống trà không?"

Cesare thản nhiên ngồi xuống bàn, rót trà. Bên cạnh tôi, ghế và bàn cứ bay vèo vèo. Nhưng tôi chẳng còn sức để nghĩ nữa, chỉ lặng lẽ cầm tách trà từ tay Cesare.

"Cũng đâu phải phòng mình. Cứ để họ phá."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!