Tôi lập tức quay người bỏ chạy.
"Đứng lại ngay!"
Ludwig, người hiếm khi to tiếng, gầm lên như thú dữ, gọi tôi.
"Gào thế mà bảo tôi đứng lại à… Không biết xấu hổ hả, thật."
Tôi ngoảnh lại, hy vọng thuyết phục được, nhưng thấy đôi mắt long sòng sọc của Ludwig, tôi vội vàng niệm chú lên đôi giày.
"Giày thần tốc!"
Ánh sáng lấp lánh bao quanh giày, rồi đôi cánh màu xanh xuất hiện hai bên. Tôi muốn niệm chú cao cấp hơn, nhưng đang chạy bán sống bán chết, niệm dài chắc cắn phải lưỡi mất.
Tăng tốc, tôi bám tường, xoay người rẽ vào một con hẻm hẹp. Ludwig cưỡi ngựa đuổi theo, khiến các sạp hàng vô tội trong hẻm la hét ầm ĩ.
"Áaaa!"
"Tránh ra!"
Quay lại, tôi thấy trái cây vị kem và rễ thảo dược la hét bị vó ngựa đá văng lên không trung. Ludwig phi ngựa hung hãn trong con hẻm hẹp, trông chẳng khác gì một tên bạo chúa.
"Trời ơi, hoàng đế gì mà hành xử như du côn thế này."
Tôi tặc lưỡi, lắc đầu ngao ngán.
"Rốt cuộc sao thằng đó thay đổi thế này?"
Ludwig sinh ra trong dòng dõi thống trị, quen ra lệnh cho người khác. Hồi đó, tôi là tay sai số một của cậu ta.
Dù là thái tử bị ruồng bỏ, giờ thành hoàng đế, cậu ta chỉ cần ngồi trên ngai, khẽ hất cằm ra lệnh "Bắt lấy". Vậy sao giờ lại điên cuồng đuổi theo tôi thế này?
"Trời, thôi đi! Đừng đuổi nữa!"
Nếu bảo chỉ là nhân vật game mà tôi sợ gì, thì thứ nhất, đây là thực tế ảo, đáng sợ hơn phim kinh dị trên màn hình. Thứ hai, tôi đặt tỷ lệ đồng bộ lên 70%, nên nếu bị đâm, có khi sốc mà ngất mất.
Nhìn trạng thái của thằng đó… chắc chắn không chỉ đâm một nhát cho xong đâu.
Đột nhiên, tôi nhớ đến những bài báo về người chết vì đột quỵ khi chơi game thực tế ảo. Tôi vội vàng chạy nhanh hơn.
"Hộc, hộc…"
Chạy một lúc đến ngã ba, tôi liếc nhìn hai bên.
"Đi hướng nào đây?"
"Ludwig, đồ khốn, sao xây kinh đô rối như mê cung thế này…"
Tiếng vó ngựa xa dần giờ lại gần hơn. Tôi quyết định rẽ trái, chạy tiếp. Mồ hôi ướt đẫm lưng, thật tệ khi thế giới này quá chân thực.
Nhưng sao tôi lại mệt hơn trước nhiều thế nhỉ… Chỉ là cảm giác thôi à? Trước đây cũng thế sao?
[Do không đăng nhập trong thời gian dài, thể lực của bạn đã giảm. Hãy bổ sung bằng thuốc hoặc nghỉ ngơi.]
[Thể lực hiện tại: 23%]
Không phải cảm giác. Cái game chi tiết đến phát điên này…
Tim đập thình thịch, tôi đành chậm lại. Vào một con hẻm, tôi thở hổn hển, lau mồ hôi chảy xuống cằm bằng mu bàn tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!