Chương 55: (Vô Đề)

"Ngài chắc chứ? Tôi có thể trả thêm thù lao."

"Không cần đâu, thưa ngài. Hiện tại tôi thuộc về tiểu thư này, tôi tùy ý cô ấy sắp đặt."

Charoline mỉm cười lặng thinh, chàng trai liền quay sang nhìn Winona, nhưng bị cô lạnh lùng phớt lờ.

Khóe miệng chàng trai khẽ nhếch lên đầy ngượng ngùng, quay lưng trở về bàn của mình.

"Cái phớt lờ đó thật tuyệt vời, Winona."

"Phải cảm ơn cô đấy, Charoline."

Hai cô gái vui vẻ nhìn nhau, tận hưởng sự ăn ý giữa những người bạn nữ. Trong khi đó, bàn phía sau cột trụ lại không ấm áp như thế.

Nghe xong lời thuật lại của chàng trai, ngay lập tức cô gái đối thủ chống tay đứng dậy, từ xa nhìn sang bàn đối diện một lúc rồi bực tức bỏ đi.

Kéo theo chàng trai lẽo đẽo đi sau.

Charoline nhận ra, ánh mắt cô gái kia khi nhìn Winona rất phức tạp, còn khi nhìn mình thì đầy phẫn nộ.

Hình như… có nhiều điều thú vị đằng sau chuyện này.

"Charoline, tôi cảm thấy bất an. Valerie chắc chắn không dễ dàng bỏ qua đâu, tôi cảm giác sẽ còn chuyện xảy ra."

"Valerie? Xem ra mối quan hệ giữa hai người không tệ lắm nhỉ?"

"Rất tệ! Mối nhân duyên xui xẻo! Ước gì chưa từng quen biết!… Không đúng, cô không sợ cô ta làm khó cô sao?"

"Làm khó tôi? Vì mỹ nhân mà chịu khổ hình như cũng không thiệt. Yên tâm đi, cô ấy hẳn là một tiểu thư biết điều."

"Không, tôi không yên tâm. Chuyện này do tôi gây ra, mấy ngày tới nhất định phải để tôi ở bên cô."

Ánh mắt thiếu nữ tràn đầy kiên quyết, nghiêm túc hướng nghệ sĩ vĩ cầm thỉnh cầu.

Charoline trả lại cây đàn cho cô. Giờ cô đã hiểu tại sao Liszt lại yêu quý học trò này đến thế.

Cô tiểu thư kiêu ngạo Valerie vừa về đến nhà đã nổi cơn thịnh nộ, ngay cả buổi học dương cầm yêu thích nhất cũng không thể tiếp tục.

Tên nhạc sĩ kia thật đáng ghét, chỉ vì muốn lấy lòng Winona mà từ chối biểu diễn cho tôi.

Còn đáng ghét hơn cả gã trai mù quáng kia nữa.

Cô gái trút giận bằng cách đập mạnh lên phím đàn, cuối cùng cũng xả bớt được bảy tám phần bực tức. Đôi mắt tinh ranh lấp lánh, cô chợt nhớ tới vị giáo viên dương cầm mới từng làm việc ở Orocher, có lẽ sẽ moi được vài thông tin hữu ích.

Không ngờ vị này không chỉ tiết lộ tin tức về nhạc sĩ kia, mà còn giúp cô nghĩ ra cách trả thù.

"Cứ làm theo ý anh đi, tôi sẽ chờ xem màn kịch hay ngày mai."

"Thưa tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta cần thêm một cây vĩ cầm, loại bình thường là được, bởi Orocher chỉ có dương cầm thôi."

"Vậy chuẩn bị một cây đi, tiền franc thì tôi không thiếu."

Valerie nhìn ông ta cúi chào rồi đóng cửa phòng đàn lại, lập tức thu lại nụ cười.

Cô không ưa loại người này.

Nhưng xem trong chuyện lần này, tạm thời đợi khi thầy giáo quay lại sẽ đuổi việc hắn.

Hiện tại, cô cần viết thư cho Winona, buộc cô ta ngày mai phải cùng chứng kiến cảnh tên nhạc sĩ đáng ghét kia mất mặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!