Chương 36: (Vô Đề)

Ngày gặp quý ngài thiên sứ, kể từ khoảnh khắc trở về nhà, cảm giác của Charoline bị chia cắt thành hai nửa rõ rệt — trước khi gặp Liszt là mỹ mãn, sau khi gặp Liszt là bi đát.

Cuối cùng cô cũng được chứng kiến nghệ sĩ dương cầm này coi trọng "vẻ ngoài anh tuấn" của mình đến mức nào. Từ lúc cô cầm cây vĩ lên, liền phải cùng ngài Liszt kiêu ngạo ấy luyện đàn cho đến hết giờ làm việc. Khi Charoline xong việc và về đến nhà, cô cảm thấy mình như sắp hồn lìa khỏi xác, hóa tiên bay đi mất.

"Chưa bao giờ mệt thế này, cái tính khí của Liszt thật đáng sợ!"

Cô nghệ sĩ vĩ cầm nằm dài trên giường, trong lòng không ngừng oán trách người nghệ sĩ dương cầm vô nhân đạo kia.

Nhưng vừa nghĩ đến những biểu cảm đáng yêu không tưởng mà Liszt thể hiện, Charoline bất giác bật cười thành tiếng, cảm thấy dường như mọi chuyện lại trở nên đáng giá.

Thế nhưng khi Charoline nhìn thấy chiếc hộp gỗ đặt trên bàn đầu giường, cô lập tức rùng mình, bật dậy.

Chiếc hộp này là cô tiện tay mua về khi đi lấy vĩ kéo hôm nay, dùng để đựng quà sinh nhật của Liszt. Dạo gần đây Liszt hay than phiền không đủ khăn tay, nên cô đã nảy ra ý định tặng anh một chiếc vào sinh nhật.

Chiếc khăn được cô đặc biệt chọn lựa — một miếng lụa phương Đông, mềm mại dễ chịu. Vì là để tặng Liszt, Charoline còn đặc biệt thêu tay viền khăn: viền đơn sắc, bao quanh là khuôn nhạc trích từ tác phẩm Beethoven mà anh yêu thích.

Charoline vẫn còn nhớ rõ hôm đó mình đã khéo léo hỏi Liszt rằng bản nhạc anh thích nhất là gì, và anh trả lời ngay không chút do dự: "Sonata Ánh Trăng."

"Cô hỏi cái này làm gì vậy, Charoline?"

"Ừm… Tạm thời giữ bí mật nhé, sau này anh sẽ biết thôi."

Cô thậm chí còn nhớ mình đã chuyển hướng sự chú ý của anh như thế nào hôm đó.

Ổn rồi, có hộp rồi, chỉ cần cho khăn vào và đợi đến sinh nhật Liszt là xong.

Khoan đã — khăn tay?

Đôi mắt Charoline lập tức mở to, cô run rẩy đưa tay vào túi áo khoác…

Không xong rồi, trống trơn.

Túi bên kia thì có đấy, nhưng cảm giác không đúng.

Là khăn của chính cô.

Cả người cô bắt đầu run lên. Đôi môi hé mở vì sốc, nét mặt biến đổi liên tục, trong lòng như có trăm vị ngũ tạp cùng ùa tới.

Hình như… cô đã đưa nhầm chiếc khăn thêu định tặng Liszt cho người khác rồi?!

Lại còn là đưa cho "quý ngài thiên sứ" xa lạ kia?!

Trời ơi, sắc đẹp hại thân rồi!

Tính theo thời gian, Charoline hoàn toàn không còn thời gian và sức lực để làm lại một chiếc khăn tay khác nữa. Và trong khoảnh khắc nhận ra điều đó, suy nghĩ duy nhất của cô lại là: "Tuyệt đối, tuyệt đối không được để Franz biết!"

Nhớ lại tất cả những chuyện xảy ra hôm nay, cô thừa hiểu Liszt coi trọng mọi thứ thuộc về mình đến mức nào — từ danh xưng, vật dụng cá nhân cho đến hình ảnh của anh trong mắt người khác. Nếu để anh biết, cô có thể chuẩn bị tinh thần bị bắt chơi đàn trên cây dương cầm Bösendorfer kia cho đến khi nào anh nguôi giận thì thôi.

Một luồng khí lạnh trào dâng từ sau lưng, Charoline nhanh chóng vắt óc nghĩ cách sửa sai.

Trong lúc Charoline còn đang đau đầu nghĩ nên làm gì với "quà sinh nhật của Franz", cô chẳng thể ngờ được mình sẽ còn có dịp gặp lại "quý ngài thiên sứ".Tháng Mười tuyệt đẹp, ai nấy đều bận rộn theo cách riêng của mình, chẳng ai biết rằng về sau, vận mệnh của họ sẽ giao thoa tại Paris.

Delacroix đã rời Paris hơn một tháng, lên đường theo đuổi chuyến du hành hội họa. Vài ngày trước, anh gửi thư về, nói rằng nàng thơ cảm hứng đã trở lại bên anh, còn thề sẽ vẽ lại toàn bộ phong cảnh mình đi qua.

Aurora Dudevant vừa mới bắt đầu tạo được tiếng vang trên văn đàn, ngày ngày qua lại giữa căn hộ ở Paris và ngôi nhà tổ tiên ở Nohant. Hai đứa trẻ là điểm yếu duy nhất của cô giữa tình yêu và sáng tác.

Quý cô Marie d"Agoult vẫn nhàn nhã thưởng trà chiều trong khu vườn của mình. Cô chưa hề quen biết "George Sand", thỉnh thoảng cũng cầm bút viết vài truyện ngắn.

Liszt vẫn là khách quen của các salon âm nhạc, nhưng gần đây trong lời bàn tán của các quý phu nhân, bắt đầu xuất hiện tên của một nghệ sĩ dương cầm khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!