Chương 25: (Vô Đề)

Đến khi Charoline theo chân Liszt ngồi xuống hàng ghế đầu tiên của khán phòng, cô vẫn còn chưa hết bàng hoàng.

Cái gì mà cảm ơn cô nên mời cô đi nghe nhạc? Toàn là giả dối! Đám nghệ sĩ dương cầm chẳng khác nào bánh trôi mè đen, bên trong toàn mưu mô! Anh ta lúc nào cũng có thể dẫn dắt cô theo giai điệu của mình, khiến cô ngoan ngoãn diễn tấu theo bản nhạc của anh ta—lại còn vui vẻ tận hưởng nữa chứ!

Cô nhớ lại trước khi vào hội trường, quý ông thanh lịch này đã không tiếc mà phô bày sức quyến rũ của mình, lịch thiệp vươn tay về phía cô.

"Charoline, từ giờ có thể khoác tay tôi không?"

Vì phép lịch sự thôi, tuyệt đối không phải vì bị sắc đẹp mê hoặc! Trong cơn choáng váng, cô đã khoác tay Liszt bước vào hội trường, để rồi thành công trở thành bia đỡ đạn cho anh.

Đúng vậy, Charoline thu hút mọi ánh nhìn từ các tiểu thư, phu nhân quen biết Liszt trong khán phòng, đặc biệt là những ánh mắt đố kỵ từ người ái mộ giả lẫn thật của anh!

Dù tối nay Liszt ăn mặc giản dị, lại còn đội mũ, nhưng vẫn không thể thoát khỏi đôi mắt tinh tường của họ.

"Tối nay trông Liszt đáng yêu quá!"

lTrời ơi! Ngài Liszt lại còn đưa theo một người phụ nữ đi cùng! Trái tim tôi vỡ mất thôi!"

"Cô gái kia thật thất lễ, mặc bộ đồ đó mà dám sóng đôi cùng ngài Liszt sao?"

"Ôi trời! Họ còn ngồi cạnh nhau nữa kìa!"

"Chẳng phải anh ấy vẫn độc thân ư? Mới rời Paris có vài tháng mà chuyện gì đã xảy ra thế này?"

Charoline kìm nén nụ cười, khẽ thì thầm với Liszt: "Franz, lần sau có concert, làm ơn cho tôi một chỗ ngồi cách anh mười trượng!"

"Charoline, vậy chẳng phải cô sẽ phải nghe nhạc từ ngoài cổng sao?"

"Vậy còn hơn là bị anh bán đứng!"

"Thân mến, xin hãy tin vào thành ý của tôi khi mời cô cùng thưởng thức đêm nhạc này!"

Liszt ghé sát tai Charoline nói, giọng điệu kịch tính như thể đang bày tỏ tình cảm mãnh liệt. Điều này khiến đám tiểu thư phía sau không kìm được mà hét lên đầy kích động.

"Chỉ là tôi muốn tìm một người thực sự có thể cùng tôi tận hưởng buổi hòa nhạc tối nay. Tất nhiên, Charoline, cô cũng tiện thể giúp tôi tránh được không ít phiền phức."

"Vậy lần sau nhớ báo trước để tôi còn ăn vận chỉnh tề, tránh làm anh mất mặt!"

"Được thôi, lần sau tôi sẽ chuẩn bị lễ phục cho cô. Dù sao trong mắt tôi, cô đã đủ xinh đẹp rồi, không cần để tâm đến lời bàn tán của những người kia."

Charoline dùng tay đẩy gương mặt tuấn tú của Liszt ra xa. Anh vẫn giữ nụ cười mê người của mình, khiến cho tiếng xì xào phía sau càng lúc càng lớn hơn.

"Vậy làm ơn đừng dùng giọng điệu khách sáo đó với tôi nữa. Nhìn kìa, chương trình concert đã đến rồi, ngài hãy nghiêm túc nghe nhạc đi."

Liszt nhận tờ chương trình, đưa một bản cho Charoline.

Buổi hòa nhạc tối nay khác hẳn những buổi giao hưởng thông thường. Tờ chương trình chỉ có vài dòng, nhưng bản giao hưởng lại có tận năm chương, mỗi chương đều có tiêu đề, kèm theo một bản mô tả dài.

Charoline hào hứng đọc phần thuyết minh bằng tiếng Pháp, nội dung hoàn toàn khớp với những gì lịch sử ghi lại: "Một nhạc sĩ trẻ nhạy cảm, đa sầu đa cảm, có trí tưởng tượng phong phú, bị tình yêu đơn phương giày vò đến mức tìm đến thuốc phiện để tự sát.

Nhưng do liều lượng không đủ để gây chết người, anh ta rơi vào trạng thái hôn mê sâu, và bắt đầu mơ thấy những ảo ảnh kỳ dị.

Trong giấc mơ, ý thức, cảm xúc và ký ức của anh ta đều biến thành những giai điệu, hình ảnh âm nhạc và chủ đề.

Người con gái mà anh ta yêu cũng hóa thành một giai điệu, một "ý niệm cố định" luôn vang vọng bên tai anh, dù anh đi đến bất cứ đâu."

Biến câu chuyện tình của bản thân thành một bản giao hưởng mang tính tự truyện, lại còn viết hẳn phần mô tả để giúp khán giả hiểu rõ tác phẩm hơn — đúng là phong cách điển hình của người Pháp.

Theo một cách nào đó, Berlioz thực sự là một con người đầy tài hoa và thú vị. Charoline quyết định sẽ giữ lại toàn bộ số giấy tờ này làm kỷ niệm!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!