Chương 9: (Vô Đề)

Khi Sở Văn Lâm đuổi tới Hợp Hoan Cư thì đã muộn một chút.

Đây là một tiệm ăn Nhật, cửa phòng đều là dạng đẩy kéo, y đến phòng mà Trần Nguyên nói, liền thấy người của đoàn phim đã ngồi sẵn bên trong.

Nhưng dù sao cũng là đoàn phim cần sự đầu tư của y, nên đương nhiên sẽ không nói gì, hơn nữa không biết đạo diễn nghe được tin tức từ chỗ nào, rằng quan hệ của Sở Văn Lâm cùng vị Du Khâm của Du gia kia rất sâu, tự nhiên càng sẽ không lộ vẻ mặt không vui, cho nên thấy y tới, lão vẫn dùng gương mặt tươi cười đón chào:

"Sở Tổng, ngài tới rồi."

Chào ngài.

Sở Văn Lâm gật đầu xem như thăm hỏi.

Ngồi vào chỗ, Sở Văn Lâm mới phát hiện bên trái còn có một nữ nhân diễm lệ, hình như là minh tinh nào đó, ngoại trừ cô ta ra trên bàn vẫn còn vài cô khác.

Y cũng biết mấy loại chuyện này, đa số đều là một ít tiểu minh tinh không nơi nương tựa vào tổ, cũng chỉ có thể dựa theo yêu cầu của nhà sản xuất tới bồi nhà đầu tư uống vài chén rượu, loại chuyện này chỉ cần không quá phận, tất cả mọi người đều sẽ ngầm đồng ý tiếp thu.

Nhưng Sở Văn Lâm lại

"xin miễn thứ cho kẻ bất tài" với loại chuyện thế này:

"Chúng ta bàn chuyện đầu tư thì không nên để những người không liên quan lưu lại đúng không."

Nghe thấy lời y nói, đạo diễn sửng sốt một chút.

Kỳ thật lão cũng không thích kiểu này, nhưng vì đây lại là quy củ trong vòng nên lão cũng không thể chỉ lo cho thân mình, lúc này thấy Sở Văn Lâm nói thế liền lập tức gật đầu, quay đầu nói với các nghệ sĩ:

"Vậy các cô cậu về trước đi."

Mấy người nhìn trái nhìn phải, có chút do dự, vốn dĩ bọn họ vẫn chưa chắc chắn sẽ lấy được vai diễn, cơ hội diễn Ninh thần lộ này rất khó kiếm, họ chỉ hy vọng có chút cống hiến cho đoàn phim, suất diễn của mình mới có thể cầm chắc.

Đạo diễn cười một tiếng:

"Nếu của các ngươi chính là của các ngươi, Sở Tổng cũng đã nói không cần, các ngươi liền ngoan ngoãn về nhà đi."

Người bình thường đều rời đi, đạo diễn mới khách sáo nói:

"Thật sự rất vui vì Sở Tổng muốn đầu tư cho đoàn phim chúng tôi. Tôi nghĩ ngài cũng đã đọc qua kịch bản của chúng tôi rồi, lần này tới đây chủ yếu là muốn thương thảo chuyện ngài muốn sắp xếp Từ Thiến Thiến nhập tổ thế nào, tôi quay về liền sắp xếp giúp ngài."

Ngài cứ nói.

"Tôi thấy Sở Tổng cũng là người thâm minh đại nghĩa, Từ Thiến Thiến của quý công ty tuy rằng vừa xuất đạo cũng có chút nhân khí, nhưng rốt cuộc vẫn là xuất thân từ tố nhân*, cũng không có kinh nghiệm hay học diễn xuất bài bản gì. Cho nên ngài xem nữ tam thế nào?

Suất diễn tuy rằng không nhiều bằng vai chính, nhưng chiếm tỉ lệ cũng rất lớn."

(*): tân nhân, người mới nhập vòng.

Bộ phim này chỉ có hai mươi tập, tiết tấu chặt chẽ, cốt truyện rõ ràng, là một kịch bản tốt, cũng không thể vì một mình Từ Thiến Thiến mà chặt đứt toàn bộ bộ phim.

Dù sao y cũng chỉ muốn để Từ Thiến Thiến tiếp xúc với Phó Quân, cũng không quan tâm suất diễn nhiều hay ít, Sở Văn Lâm gật gật đầu:

"Tôi không có ý kiến, cứ vậy đi."

"Vậy cảm ơn Sở Tổng, mời ngài."

Đạo diễn cao hứng cười, nâng ly rượu lên.

Đoàn người ngồi tới 10 giờ, chủ yếu là đạo diễn nói rất nhiều, người khác cũng xen vào vài câu.

Uống đến cuối cùng, đạo diễn uống quá chén, đã thần chí không rõ ôm vai Sở Văn Lâm, không ngừng khen ngợi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!