Chương 42: (Vô Đề)

Vào mùa xuân, Tần Trọng Lê thuận lợi thông qua thi hội, được lựa chọn vào cung thi đình.

Trong cung điện khí thế rộng rãi, Tần Trọng Lê ngồi tại chỗ của mình lẳng lặng chờ Nghiêm Biên Tông đến.

"Hoàng Thượng giá lâm."

Một tiếng nói bén nhọn vang lên, Nghiêm Biên Tông mặc hoàng bào, đi giày bó thêu chỉ vàng, sắc mặt nghiêm túc đi vào trong điện, ngồi lên long ỷ.

Tần Trọng Lê chỉ nhìn lão một cái liền thu mắt lại, rũ đầu quỳ xuống theo mọi người: Ngô hoàng vạn tuế.

Đứng lên đi.

Ngữ khí Nghiêm Biên Tông bình đạm, bộ dáng có chút không để ý.

Sau khi mọi người đứng dậy, ánh mắt lão xẹt qua mỗi một vị thí sinh, khi nhìn đến diện mạo Tần Trọng Lê, đồng tử lại bỗng nhiên co lại, ngừng lại tại chỗ.

Nghiêm Biên Tông không nói gì hồi lâu, trong điện yên lặng phảng phất nơi nghĩa địa chết chóc.

Các thí sinh không dám làm gì, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ lệnh.

Tần Trọng Lê đứng trong góc lại biết lão đang xem kỹ gã, ánh mắt kia giống như thực chất đâm vào mặt gã, thật sự không thể làm người lơ đi được.

Lại qua một lúc lâu, Ngô công công tiến lên nhỏ giọng nhắc nhở nói: Hoàng Thượng.

Lúc này Nghiêm Biên Tông mới phục hồi tinh thần, lão lại nhìn Tần Trọng Lê, nâng tay: Bắt đầu đi.

Toàn bộ thí sinh ngồi vào chỗ, văn đề được thái giám phát xuống.

Người ngồi ở đây đều là nhân tài kiệt xuất được ngàn chọn vạn tuyển, sau khi lấy được đề liền hạ bút thành văn.

Nghiêm Biên Tông đặc biệt chú ý Tần Trọng Lê, ánh mắt đôi khi lại nhìn về phía gã, như suy tư gì.

Cảnh này khiến Tần Trọng Lê có chút áp lực, nhưng dù vậy, gã vẫn phát huy bình thường, hoàn thành toàn bộ các đề mục.

Các giám thị hao phí một buổi trưa, mãi đến khi chạng vạng mới chọn lựa ra vài đề văn nộp lên Nghiêm Biên Tông.

Nghiêm Biên Tông dựa vào long ỷ, lật qua từng tờ, khi nhìn thấy một bài thi có bút tích phóng khoáng hữu lực thì dừng lại một lát, tựa hồ là trực giác, lão lật bài thi lại, tạm dừng trên cái tên thí sinh, sau đó thấp giọng hỏi: Tần Trọng Lê?

"Tần Trọng Lê có mặt."

Tần Trọng Lê tiến lên một bước, quỳ xuống.

"Là nhánh Tần gia nào?"

Trừ Lâm Tần thị. Tần Trọng Lê cúi người đáp.

Nghiêm Biên Tông nhướng mày, như đang lầm bầm lầu bầu nói:

"Nếu trẫm nhớ không lầm, Chử thị có một nữ nhi được gả qua bên đó đúng không?"

Tần Trọng Lê không trả lời, thẳng lưng nhìn mặt đất.

"Ngươi ngẩng đầu lên." Nghiêm Biên Tông lại trung khí mười phần ra lệnh cho gã.

Tần Trọng Lê theo tiếng ngẩng đầu, lộ ra diện mạo có chút âm nhu, cùng một đôi mắt phượng cực có tính nhận diện.

——

Thi đình kết thúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!