Chương 3: (Vô Đề)

Sở Văn Lâm lái xe lên đường, mới dần dần bắt đầu cảm thấy có chút không thích hợp.

Cũng không nói rõ là không đúng chỗ nào, chính là có chút cảm giác không khoẻ như vậy.

Y nhíu nhíu mày, trong đầu có thứ gì như ẩn như hiện, nhưng chính là không bắt được.

Lúc này Sở Văn Lâm đã tới nơi giao lộ có đèn xanh đèn đỏ, phía trước hình như đã xảy ra một vụ tai nạn, con đường bị chặn lại. Y xuống xe chuẩn bị xem tình huống một chút, nhưng khi đi vào đám người, y đột nhiên lại có loại dự cảm không tốt.

Đợi khi thấy người ngã trên đất, Sở Văn Lâm liền ngây ngẩn cả người.

??? Nữ chủ sao lại ở chỗ này?

Trong lúc điện quang hỏa thạch, Sở Văn Lâm đột nhiên nhớ lại.

Nam nữ chủ còn không phải vì một vụ tai nạn giao thông mới quen nhau hay sao?

Phó Quân rất ít sờ tay lái, bình thường đều do trợ lý lái. Nhưng chính là một ngày hắn lái xe lên đường như vậy, sau đó liền đụng vào nữ chủ Từ Thiến Thiến.

Cho nên nói, vừa rồi y đã thay thế nữ chủ?

Y lập tức đẩy đám người ra đi lên trước, trên mặt cô gái còn có chút vết máu, nhưng Sở Văn Lâm có thể xác nhận đây là Từ Thiến Thiến, nhìn dáng vẻ còn bị thương không nhẹ.

Sở Văn Lâm lập tức đỡ cô lên:

"Thế nào? Cô không sao chứ?"

Từ Thiến Thiến hút một ngụm khí lạnh, đỡ tay phải của mình, suy yếu nói:

"Tay bị đụng phải, chân hình như cũng rất đau."

Sở Văn Lâm ngẩng đầu, thấy còn một người đàn ông ngồi bên cạnh, đại khái là tài xế lái xe:

"Gọi xe cứu thương chưa?"

Đã gọi. Nam nhân cuống quít gật đầu: Đã sớm gọi.

Dứt lời lại nói với Từ Thiến Thiến:

"Cô gái này, vẫn còn đèn đỏ cô vội cái gì chứ."

Từ Thiến Thiến nhấp miệng:

"Tôi cũng không biết, tôi thấy chính là đèn xanh mà, sao đến giữa đường đã đổi rồi."

Advertisement

"Màu đèn còn có thể đột ngột thay đổi sao."

Từ Thiến Thiến tự biết đuối lý, không biện giải thêm, chỉ bẹp bẹp miệng.

Chỉ chốc lát sau, liền thấy nơi xa có tiếng còi 120, cảnh sát giao thông cũng đuổi đến.

Bị bác sĩ nâng lên cáng, sắc mặt Từ Thiến Thiến tái nhợt nhìn Sở Văn Lâm, nói một tiếng cảm ơn.

Sở Văn Lâm không nói gì, y đang đắm chìm trong thế giới của mình, biểu tình có chút quái dị. Cảnh sát giao thông bắt đầu sơ tán đám đông, Sở Văn Lâm liền trực tiếp quay lại xe lái thẳng đến công ty.

Theo giả thiết, nữ chủ chỉ bị chút vết thương nhẹ, Phó Quân cũng đưa danh thiếp của hắn cho cô nói sau này đến tìm hắn mà thôi.

Lúc này vì sao Từ Thiến Thiến không chỉ không gặp được nam chủ lại còn bị đâm thành như vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!