Chương 18: (Vô Đề)

Buổi sáng, trên đường phố nhộn nhịp như nước chảy, hai nhân viên văn phòng cầm cà phê vừa trò chuyện trên trời dưới biển vừa bước nhanh đi vào Du thị.

"Cô nghe chưa? Cháu độc tôn của chủ tịch đã về rồi, nghe nói lúc trước cũng đã tới công ty, gần đây đã bắt đầu tiếp thu sự vụ trong công ty rồi."

"Ai? Hoàn toàn không nghe gì hết a. Vậy chủ tịch muốn về hưu hả?"

"Tôi thấy không nhất định. Không phải vẫn còn CEO sao, nghe nói quan hệ của cô cháu bọn họ cũng không tốt lắm, tôi cảm thấy bà ấy sẽ không uỷ quyền dễ dàng vậy đâu."

"Cô nghe ở đâu nhiều bát quái vậy thế?"

"Từ chỗ một tiền bối hay nói chuyện với tôi. Hơn nữa chị ấy còn nói cho tôi biết, kỳ thật đầu óc cháu trai của chủ tịch có chút vấn đề, nên hồi trước mới ra nước ngoài trị liệu mấy năm. Vừa mới trở về mấy tháng trước đây thôi."

"Ô oa, tôi có chút sợ."

Sợ cái gì. Cô dùng bả vai đẩy đẩy đối phương, nói giỡn:

"Chỉ cần cô lọt vào mắt ngài ấy, vậy cô chính là con dâu Du gia rồi, đó mới là phất lên thật sự nha."

"Nha nha nha, tôi mới không cần."

Hai người nói nói cười cười đi vào Du thị, trùng hợp liền thấy cấp trên của mình, vội vàng cúi đầu giả bộ là chim cút, lẳng lặng đi vào thang máy.

Lại thấy cấp trên ngừng lại, đi ra cửa công ty.

Các cô ngẩng đầu tò mò nhìn lên, liền thấy một nam nhân mặc Âu phục đen cắt may vừa người đi tới, dáng người hắn mảnh khảnh, thần sắc đạm nhiên, làn da lộ ra ngoài một loại tái nhợt.

Mấy nam nhân trung niên liền vây xung quanh hắn, cười vấn an.

Bước chân hắn không ngừng, tầm mắt cũng chưa phân cho những người này vài phần, lập tức đi vào thang máy chuyên dụng lên lầu.

Du Khâm ra khỏi thang máy, vào văn phòng của mình.

Đẩy cửa ra, liền thấy Du Chi Mẫn đã ngồi bên trong chờ hắn.

Hắn không để ý đến bà ta, trực tiếp đi tới chỗ ngồi của mình.

Du Khâm. Du Chi Mẫn cười cười:

"Hiện tại ngươi thấy ta cũng không gọi được một tiếng cô sao?"

Bà xứng sao? Du Khâm nhàn nhạt nói:

"Nếu không xứng thì đừng tự rước nhục."

Nghe được lời vũ nhục như vậy, Du Chi Mẫn cũng không tức giận, ngồi trên sô pha uống một ngụm trà mà bí thư vừa bưng lại: "Cho dù ngươi có nói thế nào, huyết thống rốt cuộc là huyết thống.

Hôm nay ta tới đây, chủ yếu là vì ngươi vừa về không lâu, vẫn nên học hỏi thêm kinh nghiệm, ta thương lượng với ông nội ngươi, ngươi có thể đến nước R khai thác thị trường một thời gian, không cần quá lâu, nhưng cũng đủ cho ngươi có thể học được thêm vài thứ.

"Nghe vậy, khóe miệng Du Khâm nhếch lên, tà mắt liếc Du Chi Mẫn một cái:"Hà tất phải quanh co như vậy, không bằng nói ông ấy trực tiếp đuổi tôi ra khỏi Du thị còn nhanh hơn.

"Hắn xoay ghế, thần thái tự nhiên xoay bút máy:"Dù sao tôi cũng chỉ là một tên tâm thần.

"Du Chi Mẫn ngẩng đầu, nheo mắt lại. Nhưng Du Khâm đối diện bà ta lại mỉm cười càng sâu:"Đáng tiếc, trong lòng bà rất rõ ràng, cho dù tôi bị tâm thần hay bị điên, chỉ cần tôi còn sống, bà liền vĩnh viễn không chiếm được vị trí này của tôi.

"Giống như bị k1ch thích, Du Chi Mẫn đứng dậy, cắn răng nói:"Ngươi muốn nói sao thì tùy.

"Nói xong, thị liền giẫm giày cao gót ra ngoài. Thị về tới văn phòng, hai tay ôm eo đi qua đi lại, ánh mắt lộ ra chút tức giận, lấy di động ra:"Người điều tra Du Khâm gần đây đâu, vì sao không báo cáo cho ta.Bọn họ, bọn họ đều đã bị phát hiện, không dám theo hắn nữa.Cái gì? Sao không nói sớm cho ta?

"Đối diện ấp úng, nghĩ một chút liền biết là vì gã không muốn đánh mất phần thù lao phong phú này. Thì ra hắn đã phát hiện tất cả rồi."Nói bọn họ tiếp tục theo dõi hắn, giá cả gấp đôi! Một thời gian nữa, hắn sẽ đi nước R, ở bên đó phải theo chặt hơn nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!