Chương 16: (Vô Đề)

Lại là một đống trang sức xa xỉ.

Từ Thiến Thiến lạnh mắt nhìn mấy thứ trong phòng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Người đại diện bên cạnh thở dài, có chút khó xử:

"Kỳ thật chị cũng không muốn thu, nhưng Sở Tổng anh ấy dặn người ta đặt trực tiếp ngoài cửa phòng, bị người khác thấy cũng không tốt, chị cũng chỉ có thể đem chúng vào trong."

"Chị Lâm, việc này không trách chị."

Từ Thiến Thiến lắc đầu, kiên định nói:

"Hôm nay sau khi đóng máy xong, em sẽ tìm y nói rõ ràng."

"Được, vậy hôm nay em quay cho tốt đi."

Suất diễn của Từ Thiến Thiến hôm nay đến đây kết thúc, đạo diễn còn tìm thời gian hẹn riêng mấy diễn viên chính ra tụ họp một lần.

Từ Thiến Thiến bưng một ly rượu đứng lên:

"Trong khoảng thời gian này, ít nhiều được mọi người chăm sóc, ban đầu tôi không hiểu gì hết, vẫn là nhờ các vị trợ giúp mới giúp tôi đi đến hiện tại. Thật sự cảm ơn rất nhiều, cũng phi thường cảm ơn đạo diễn có thể dành thời gian tổ chức tiệc đóng máy cho tôi."

Cô nâng ly:

"Tôi cũng sắp phải đi rồi, vậy bây giờ tôi liền chúc"Ninh thần lộ

"sẽ có thành tích tốt trước đi."

"Ai, cô nói gì vậy chứ, mọi người đều là bạn bè mà." Nữ nhị có quan hệ tương đối tốt với cô cười nói:

"Đừng nói nhiều như vậy, hôm nay phải uống cho đàng hoàng một lần, không say không về."

Đạo diễn cười duỗi tay ngăn một chút:

"Ai, không được đâu, ngày mai các cô cậu còn có cảnh đó nha."

Nhưng lúc này nào ai còn tâm trí để ý chuyện này nữa, đều chỉ xem đó là một câu đùa. Hơn nữa phỏng chừng lát nữa người uống nhiều nhất chắc chắn là đạo diễn.

Có điều, uống thì uống, nhưng ngày mai chắc chắn vẫn phải bò hết dậy tiếp tục đóng phim.

Từ Thiến Thiến kề mép ly uống một ngụm rượu, đôi mắt lại liếc Phó Quân ngồi đối diện.

Hôm nay hắn mặc một thân áo sơmi màu đen, nút đầu tiên mở ra, lộ hầu kết, thoạt nhìn có chút cao lãnh cấm dục.

Hình tượng Phó Quân bên ngoài luôn là ôn hòa có lễ, ngày thường khóe miệng cũng thường mang theo nụ cười nhẹ, nhưng thật sự ở một đoàn phim, liền sẽ biết kỳ thật hắn rất xa cách với người khác.

Từ Thiến Thiến cũng biết, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn cảm thấy hắn đối xử với cô cũng không giống người khác.

Tuy rằng trong lòng cô đã nhắc nhở chính mình nhìn rõ hiện thực đừng tiếp tục ảo tưởng vô số lần, nhưng mấy lần ra tay tương trợ của hắn cũng là thật, vậy nên khiến cô cũng rất khó lý trí.

Lại vào lúc này, Phó Quân đột nhiên đứng dậy, đi ra ngoài.

Từ Thiến Thiến bất tri bất giác cũng đứng lên theo hắn, cô sửng sốt một chút, cũng may những người khác đều đang uống rượu nói chuyện phiếm, không ai chú ý tới chỗ cô, cô liền vội vàng mà chạy ra. Lại không phát hiện vị ảnh hậu kia lặng yên nâng mắt lên, nhìn theo bóng lưng cô hồi lâu.

Phó Quân vừa ra khỏi cách gian không bao lâu, Từ Thiến Thiến đi một chút liền thấy thân ảnh hắn: Phó Quân.

Phó Quân nghe tiếng xoay người lại, nhướng mày, mặt mang nghi hoặc.

Tức khắc Từ Thiến Thiến có chút không biết làm sao, kỳ thật cô cũng không biết bản thân muốn gì, chỉ là không nhịn được muốn đi theo hắn liền ra ngoài, lúc này đành phải nói cảm ơn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!