Chương 12: (Vô Đề)

"Sở Tổng, Sở Tổng? Hôm nay phải đến đoàn phim"Ninh thần lộ. Trần Nguyên bên cạnh nhắc nhở nói, nghĩ thầm sao gần đây Sở Tổng cứ ngốc ngốc vậy.

Gần đây Sở Văn Lâm có chút choáng váng.

Y thế nào cũng không thể ngờ tới Du Khâm sẽ có loại tâm tư này với y. Chẳng lẽ là do cách ôm đùi của y không đúng?

Y thở dài, trái lo phải nghĩ đều cảm thấy không thể cứ tiếp tục như vậy, dù sao thứ gì Du Khâm nên cho cũng đã cho, vẫn nên kết thúc vị diện này sớm một chút thì hơn.

Vì thế y liền chuẩn bị thăm ban đoàn phim của Từ Thiến Thiến, nhìn xem tình huống hiện tại của nam nữ chính thế nào.

"Sở Tổng, ngài tới rồi."

Người phụ trách biết y muốn tới, đã chờ ngoài phim trường đón y:

"Hiện tại vừa vặn đang đóng phim, ngài có muốn xem không?"

"Ừ, tôi xem qua một chút là được."

"Vâng. Mời ngài đi theo tôi." Người phụ trách mang y vào trong.

Cốt truyện chính của Ninh thần lộ là nói về một thế hệ trung thần, dưới tình huống nhiều nước cát cứ theo chủ thượng xuất chinh, lại bị kẻ gian ám toán, ngoài thì có địch quốc như hổ rình mồi, trong lại có loạn thần dự mưu soán vị, mà chủ thượng lại ngoài ý muốn bệnh chết giữa đường, một mình hắn ngăn cơn sóng dữ đoạt lại vương vị, nhất thống thiên hạ.

Trong phim, Phó Quân sắm vai nam chính, ba nữ nhân quan trọng nhất làm bạn từ đầu đến cuối trong đời hắn, một người là nữ chính, thanh mai trúc mã của hắn, do một vị ảnh hậu sắm vai, một người là người Nam Cương, nhân vật Từ Thiến Thiến đóng là nữ nhi của trưởng tỷ Nguyên Đế, cũng là một trong ba nữ nhân đó.

Cảnh muốn quay hôm nay chính là đoạn tương ngộ cạnh hồ nước thời thiếu niên của họ.

Tại đây, nàng ngoài ý muốn rơi xuống nước, lại được Phó Quân anh hùng cứu mỹ nhân, từ đó phương tâm ám hứa với hắn.

Một cảnh này quay xong, toàn thân Từ Thiến Thiến ướt nhẹp, tóc loạn không thành hình. Hiện tại lại đúng là cuối thu, một trận gió thổi qua, lạnh đến mức cô hắt xì một cái. Người phụ trách thấy Sở Văn Lâm ở đây, thức thời vội vàng tìm quần áo của cô tới phủ thêm cho cô.

Từ Thiến Thiến nói cảm ơn, vừa ngẩng đầu liền thấy y tới, tươi cười phai nhạt chút: Anh tới làm gì?

"Phim tôi đầu tư, tôi còn không thể tới?" Sở Văn Lâm nhướng mày, Từ Thiến Thiến không nói.

Sở Văn Lâm không tính toán làm căng mọi chuyện, chung quy y còn phải truy cô một chuyến. Y nhìn trái nhìn phải:

"Trợ lý tôi tìm cho cô đâu, cô ấy không theo cô mà lại đi đâu rồi."

"Tôi nói cô ấy đi mua đồ giúp tôi."

Từ Thiến Thiến tức giận trả lời, cô liền không quen nhìn bộ dáng chỉ tay sai sử này của Sở Văn Lâm.

"Cô đây là không biết lòng tốt của người khác." Sở Văn Lâm hừ lạnh một tiếng, y nhìn thoáng Phó Quân nơi xa, ý vị thâm trường nói:

"Gặp mặt thần tượng của mình hẳn rất cao hứng đi."

Anh tra tôi?

Từ Thiến Thiến mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn y.

"Cô là nghệ sĩ công ty tôi, có gì tôi không thể biết chứ."

…… Từ Thiến Thiến cắn cắn môi, cúi đầu không nói.

Người chung quanh đi qua đều không khỏi tò mò nhìn bọn họ một cái.

Lúc này Phó Quân cũng chú ý tới bên này, nhưng chỉ đứng từ xa nhìn Sở Văn Lâm vài lần, cũng không lại gần.

Thấy bộ dáng này của Từ Thiến Thiến, cũng biết không thể hỏi ra tình huống hiện tại của hai người từ chỗ cô, Sở Văn Lâm liền dời trận địa đi, tới trước mặt Phó Quân, cười nói: Đã lâu không gặp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!