Mùa thu năm 2018, nguyện vọng đầu tiên của Dương Tịch Nguyệt không được nhận. Nguyện vọng thứ hai được nhận vào Đại học Tài chính Kinh tế Giang Thành. Khi nhận được giấy thông báo trúng tuyển, Dương Tịch Nguyệt hài lòng đối với kết quả này. Đại học Tài chính Kinh tế Giang Thành là một ngôi trường rất tốt, mặc dù không phải chuyên ngành cô yêu thích nhưng may mắn thay nó lại ở Giang Thành, một thành phố mà cậu thích.
Trương Hán thi trượt ở Bắc Kinh năm 2018, điểm số của một số trường ở Bắc Kinh cao hơn những năm trước. Cuối cùng, cô cũng được nhận vào trường y ở Bắc Thành, học y và cùng Lâm Nhất Phàm yêu xa.
Lưu Tĩnh Vũ không đỗ vào trường đại học yêu thích của cô, thành tích tốt nghiệp bình thường, thậm chí còn thấp hơn một chút so với điểm thi thử thông thường, thay vào đó, cô vào được một trường đại học cấp hai bình thường. May mắn là cô học chuyên ngành yêu thích của mình, học truyền thông.
Thẩm Giai không được nhận vào Đại học Giang Thành, thành tích thi của cô thấp hơn dự kiến, cô đến Bắc Thành, bình thường thành tích của cô luôn rất tốt, điều này hoàn toàn không ngờ tới.
Thành tích thi của Lâm Đồng rối tinh rối mù, ở trong nước không tìm được trường Đại học thích hợp, bị người nhà đưa qua Mỹ học.
Bàng Hàn Văn thi đến một thành phố rất xa, là một trường Đại học ở phía Nam, cách Hải Thành rất xa rất xa.
Về phần Trần Hoãi Dữ, nghe Lâm Đồng nói, cậu được nhận vào khoa Luật của Đại học Giang Thành.
Mùa thu năm đó, Dương Tịch Nguyệt một mình ngồi tàu cao tốc mấy tiếng đồng hồ tới Giang Thành.
Đang trong thời gian trường học khai giảng, trong xe chật kín người, Dương Tịch Nguyệt ngồi ở ghế bên cửa sổ, đeo tai nghe, hơi tựa đầu vào cửa sổ xe, nhìn phong cảnh không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ, bài hát phát trong tay nghe, là bài hát đang hot trong mùa thu năm nay.——
"Tôi từng mang cả thanh xuân nhiệt huyết cho cô ấy, cũng từng dùng đầu ngón tay khảy lên khúc ca ngày hạ, buông lời rung động trong tim tùy duyên vậy, bước ngược chiều ánh sáng mặc cho bão táp mưa sa."
Đột nhiên đến một thành phố xa lạ, tất cả mọi thứ đều xa lạ, nhưng mà bắt đầu từ khi xuống xe, chen chúc cùng dòng người ra khỏi trạm xe, hít thở không khí của Giang Thành, ánh nắng của Giang Thành chiếu xuống người cô, tâm tình của Dương Tịch Nguyệt thoải mái và nhẹ nhàng.
Không có nỗi nhớ nhà, không có không hợp, không có bơ vơ khi đến một thành phố xa lạ, mà là sự phấn khích và vui vẻ vô tận, đối với những ngày tiếp theo vô cùng chờ mong.
Hơi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, mặt trời chói chang.
Trần Hoài Dữ, mình đang ở cùng một thành phố với cậu, sau này, chúng ta sẽ hít thở cùng một bầu không khí, nhìn cùng một bầu trời, cùng một mặt trăng. Như thế này, mình đã rất hài lòng rồi.
Khi đó có một loại kiên trì không sợ hãi, khi đó còn trẻ, việc mình thích sẽ không bao giờ từ bỏ, bất chấp hậu quả, miệng không nói thích nhưng trong lòng lại rất thích.
Người mình thích đi đâu, bản thân sẽ đi đến đó.
Luôn mang tinh thần không muốn thừa nhận thất bại, không đυ. ng tường Nam không quay đầu (*).
(*) Cố chấp nhấn mạnh vào ý tưởng của riêng mình.
Tháng 9 năm 2018, thời tiết ở Giang Thành tương tự như Hải Thành, tháng 9 là thời điểm nóng nhất, Dương Tịch Nguyệt giải quyết xong thủ tục nhập học, tìm ký túc xá của bản thân dọn đồ đạc vào.
Khi Dương Tịch Nguyệt mới đến, tất cả người trong ký túc xá đều có mặt ở đây, chỉ ngoại trừ cô chưa tới.
Dương Tịch Nguyệt đẩy cửa ký túc xá ra, nhìn thấy ba cô gái ở bên trong. Dương Tịch Nguyệt trước người lạ hơi ngại ngùng, không thích nói chuyện nhiều, tới âm thanh nói chuyện cũng không nói to: "Chào các cậu."
"Xin chào!" Một cô gái mặc đồ thể thao chú ý đến cô đầu tiên, giới thiệu với cô: "Mình tên Đại Chân, cậu tên là gì?"
"Dương Tịch Nguyệt."
"Xin chào, mình tên là Lưu Mộng Kỳ." Cô gái mặc váy màu vàng tươi vẫy tay giới thiệu với cô.
"Tôi tên Lâm San!" Một cô gái mặc váy denim mỉm cười với cô.
Ký túc xá là ký túc xá dành cho bốn người, có giường và bàn, ban công và nhà vệ sinh độc lập, không gian kích thước khá phù hợp, tốt hơn một chút so với mong đợi của Dương Tịch Nguyệt.
Ba người bạn cùng phòng khác của Dương Tịch Nguyệt đều rất thân thiện, rất nhiệt tình, giúp cô sắp xếp đồ đạc, vài người cùng nhau đi siêu thị của trường mua một vài đồ dùng cần thiết hàng ngày.
Sau khi khai giảng, mọi thủ tục đã hoàn tất, sau khi nghĩ ngơi vài ngày thì huấn luyện quân sự sẽ bắt đầu. Quá trình huấn luyện quân sự kéo dài mười bốn ngày, bao gồm cả buổi biểu diễn huấn luyện quân sự cuối cùng, tổng cộng kéo dài nửa tháng.
Trước khi huấn luyện quân sự nhận được đồng phục huấn luyện, rất nhanh đã đến ngày huấn luyện quân sự.
Việc huấn luyện quân sự của năm nhất bọn họ do các cảnh quan quân sự trụ sở tại Giang Thành phụ trách. Bọn họ đều là học sinh mới vào Đại học, cũng không tham gia những thứ có độ khó cao, đã cố gắng giảm bớt thời gian tập luyện, cố gắng cho học sinh có đủ thời gian nghỉ ngơi, nhưng vẫn làm cho bọn họ rất mệt mỏi, trông ai cũng buồn bã, mỗi ngày đi bộ ra sân vận động tham gia huấn luyện, trở về ký túc xá gần như kiệt sức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!