Giang Dung Cẩn từ sau bình phong bước ra.
Khóe miệng ta khẽ nhếch lên một nụ cười vô thanh.
Đã sớm liệu được Trương Yên Nhi sẽ đến gây sự với ta, sao ta có thể ngồi đây chờ c.h.ế. t được chứ.
Tiểu Duệ và bọn họ vẫn luôn ở sau Hầu phủ giúp ta theo dõi, Trương Yên Nhi vừa sai người chuẩn bị xe ngựa, bọn họ đã lập tức đi mời Giang Dung Cẩn.
Nói là Như Ý cô nương phục chế được cổ phổ, mời Hầu gia đến nghe.
Giang Dung Cẩn đương nhiên sẽ đến.
Bây giờ tất cả mọi người đã tề tựu một chỗ, màn kịch lớn này mới thật sự hay ho.
Trương Yên Nhi nhìn Giang Dung Cẩn, thất thanh kêu lên: A Đàn ca ca...
Cách xưng hô này cũng không sai, ta từ nhỏ đã gọi Giang Dung Cẩn như vậy, Trương Yên Nhi theo hầu bên cạnh ta, tự nhiên cũng bắt chước theo.
Nghe Trương Yên Nhi gọi mình như vậy, ánh mắt Giang Dung Cẩn dịu dàng hơn đôi chút.
Nhưng cơn giận của hắn vẫn chưa nguôi.
"Yên Nhi, rốt cuộc nàng làm sao vậy?"
"Ta và Như Ý cô nương không hề có bất kỳ hành vi vượt quá giới hạn nào, nàng không phân tốt xấu xông đến gây sự, còn muốn động tay đánh người."
"Từ sau khi cưới nàng về, tính nết nàng thay đổi quá nhiều, ta vốn tưởng nàng chưa quen, nên cũng không nói gì."
"Nhưng bây giờ nàng sao lại thành ra như vậy?"
Trương Yên Nhi vốn đã chột dạ.
Vừa nghe những lời này, ả lập tức luống cuống, tiến lên túm lấy tay áo Giang Dung Cẩn.
"A Đàn ca ca, dạo gần đây Yên Nhi bị bệnh, thuốc lang băm kê có tác dụng phụ, mới khiến thiếp dễ nổi nóng bực bội."
"Yên Nhi chưa bao giờ thay đổi, cũng xin A Đàn ca ca đối đãi với tấm lòng của Yên Nhi vẫn luôn đừng thay đổi."
Sắc mặt Giang Dung Cẩn hòa hoãn hơn đôi chút.
Ta lập tức bước lên.
"Nếu đã hiểu lầm rồi, vậy chi bằng hôm nay phu nhân và Hầu gia cùng nhau nghe ta đàn một khúc."
Trương Yên Nhi hiển nhiên không tình nguyện.
Nhưng Giang Dung Cẩn vừa mới dịu mặt, ả dù không muốn cũng phải gượng gạo tỏ ra rộng lượng.
Thế là ả nói: Ngươi cứ đàn đi.
Ta ngồi xuống gảy đàn.
Khác với mọi khi, lần này, ta đàn sai mất mấy nốt.
Ngay cả Tiểu Duệ học đàn chưa được bao lâu đứng bên cạnh, cũng lộ vẻ lo lắng, không hiểu vì sao sư phụ lại phạm phải lỗi sơ đẳng giống như nó.
Trong mắt Giang Dung Cẩn cũng hiện lên vẻ thất vọng.
Khúc đàn dứt, trước khi mọi người kịp mở miệng, ta đã chủ động nhìn về phía Trương Yên Nhi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!