Chương 10: (Vô Đề)

Thật ra, ta, một nữ nhân không có nhà mẹ đẻ chống lưng, vốn dĩ không nên có gan lớn đến mức dám khiêu khích đại tiểu thư Tạ gia như vậy.

Nhưng Trương Yên Nhi sau khi gả vào Hầu phủ, đã cắt đứt liên lạc với Tạ gia.

Một phần là vì ả ta không thích cha mẹ ta, phần khác cũng là do ả ta tự mình chột dạ, sợ liên lạc nhiều sẽ bị lộ tẩy.

Thật ra dù không tìm đến nhà mẹ đẻ, đối mặt với việc phu quân sủng thiếp diệt thê, nữ nhi thế gia cũng có cách đối phó.

Nhưng Trương Yên Nhi không phải là nữ nhi thế gia.

Ả ta chưa từng học qua cách làm chủ mẫu, trong đầu chỉ có chút tình tình ái ái.

Ả ta yêu Giang Dung Cẩn, đó là người nam nhân tốt nhất mà ả ta từng thấy.

Ả ta vốn tưởng rằng Giang Dung Cẩn yêu Tạ Yên, cho nên mới không tiếc bất cứ thủ đoạn nào để biến thành Tạ Yên.

Nhưng hiện tại ả ta lại phát hiện, Giang Dung Cẩn yêu ta.

Ngay tối hôm qua, Giang Dung Cẩn uống rượu say, nghỉ lại phòng ả ta, ôm chặt lấy ả.

Trương Yên Nhi vừa ngượng ngùng vừa mừng rỡ, đang định đáp lại tình ý, Giang Dung Cẩn lại nhìn rõ mặt ả.

"Xin lỗi."

"Ta đã coi nàng thành…"

Giang Dung Cẩn không nói hết câu, nhưng hiển nhiên, hắn muốn nói là—

"Ta đã coi nàng thành Như Ý."

Nói xong câu này, Giang Dung Cẩn liền buông Trương Yên Nhi ra, xoay người, một mình đến phòng khác ngủ.

Chỉ để lại Trương Yên Nhi một mình trằn trọc, nước mắt lã chã rơi đến tận bình minh.

Ta nghe thấy Trương thị đang khuyên Trương Yên Nhi.

"Con đừng sợ, dù thế nào, con cũng là chính thê Hầu phủ."

Nhưng Trương Yên Nhi đã chẳng còn nghe lọt tai.

Ả ta khóc nấc lên: "Chính thê thì sao chứ? Không được Hầu gia yêu thương, chính thê có ích lợi gì!"

Ta đúng lúc bước lên, đưa đồ vật trong tay cho ả.

"Đây là "Trà Nhị Thập Tứ" ta mới nấu, phu nhân uống chút cho thanh hỏa khí đi."

Trương Yên Nhi hất tay đẩy chén trà của ta ra: "Ai cần uống trà ngươi dâng!"

Nhưng, giây tiếp theo, ả ta đột nhiên ngây người.

Ả ta nói: "Ngươi vừa nói, trà này tên là…"

"Trà Nhị Thập Tứ." Ta cong mắt lên, cười dịu dàng.

Trương Yên Nhi đột nhiên run rẩy.

Ta biết ả ta đã nhớ ra rồi.

Xuyên qua tầng tầng lớp lớp thời gian, trở về tiểu viện xanh um tươi tốt ở Tạ phủ năm xưa, ta chia trà trong tay cho đám nha hoàn bên cạnh: "Đây là trà dược ta tự nghiên chế, bên trong có hai mươi bốn loại thực vật, tốt cho cơ thể lắm đó— Yên Nhi, muội cũng uống một chén đi, uống xong thanh hỏa khí, mấy nốt mụn trên mặt sẽ không bị sưng mủ nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!