Chương 84: Đáng Yêu

Cô gái người á đông với gương mặt đáng yêu, đôi mắt đen tròn lấp lánh liếc nhìn Jayde, miệng nhỏ vểnh ra một cách khó chịu xua đuổi.

"You go! Go go!"

Jayde nhìn cô gái xinh đẹp vô cùng đáng yêu ấy vòng tay ôm chặt anh, cô nàng dựa một bên gò má vào lòng ngực Dalziel, mắt liếc về phía Jayde.

Chẳng biết là cô gái này đang hiểu làm chuyện gì, nhưng có lẽ là Jayde đã biết được một chút qua động tác ôm người giữ của kia.

"Haha, vợ cậu thật là đáng yêu" Jayde cười lên.

Hạ Tình càng trợn tròn trợn trắng.

Há? Cô đã đuổi đi như thế mà vẫn có thể cười sao?

Mặt tây này cũng dày gần ngang ngửa với mặt đường rồi đó, đúng là người thứ ba có khác a, không biết chừng mực mà.1

Hạ Tình trợn mắt, lỗ mũi phì phò hỉnh lên.

Được rồi được rồi! Cô phải dùng đến tuyệt kỹ!

Phải dùng tuyệt chiêu cuối thôi, hãy xem tuyệt chiêu cuối chí mạng này của cô.

Hạ Tình buông ra Phùng Thế Phong, tay mò vào túi rút ra giấy đăng ký kết hôn màu hồng, mực đen mọc đỏ rõ ràng, cô giơ lên giấy đang ký kết hôn như thái sư giơ thánh chỉ.

Bàn tay kia vỗ bẹp bẹp vào mặt giấy, mặt nhỏ vểnh lên.

"You see! See nè!"

Hạ Tình buông ra Phùng Thế Phong, tay mò vào túi rút ra giấy đăng ký kết hôn màu hồng, mực đen mọc đỏ rõ ràng, cô giơ lên giấy đang ký kết hôn như thái sư giơ thánh chỉ.

Bàn tay kia vỗ bẹp bẹp vào mặt giấy, mặt nhỏ vểnh lên.

"You see! See nè!"

Hạ Tình chỉ ra ngón tay trỏ, ngón tay chọt vào vết ngón tay lăn ký tên, sau đó vỗ bẹp bẹp vào lòng ngực tràn đầy tự hào.

"Me me...! And..."

Cô nhít ngón tay trỏ sang chỗ chữ ký rõ nét của Phùng Thế Phong bên cạnh, sau đó xoay lại, bàn tay nhỏ vỗ bẹp bẹp vào lòng ngực Phùng Thế Phong.

"He! Its he!"

Ý cô muốn nói là chữ ký của anh trên đơn đăng ký kết hôn này a, anh là chồng của cô, Hạ Tình nghi hoặc.

"You understand? Hử hử? Understand chưa?"

Jayde và Phùng Thế Phong nhìn cô gái nhỏ đứng khua tay múa chân, Hạ Tình thấp hơn Phùng Thế Phong hơn hai cái đầu, thấp hơn cô gái phương tây một cái đầu, hai con người cao to, ánh mắt từ trên cao giáng xuống cô, giống như con chuột đứng giữa hai con mèo lớn.

Hạ Tình tích cực giải thích, nhưng cô gái phương tây chỉ có ngớ ra rồi cười cười.

Cô trông buồn cười lắm sao? Cô đang cố gắng giải thích a, có hiểu hay không mà lại cười?

Quá bất lực với vốn từ ít ỏi, Hạ Tình xoay mặt, tay đấm đấm vào lòng ngực anh, gương mặt nhỏ đỏ lên vì tức giận, nói lớn.

"Anh nói cho cô ấy, nói với cô ấy đây là giấy đăng ký kết hôn nè, nói là em là vợ anh, anh là chồng của em!"1

Phùng Thế Phong nhịn cười đến hai bã vai run run, bàn tay anh vuốt qua gương mặt méo mó vì kiềm nén tiếng cười, ổn định lại cơ mặt, gật gật đầu trả lời cô.

"Cô ấy biết rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!