Chương 15: Anh Không Biết Dỗ Em Bé

Từ ngày Phùng Thế Phong trở về đến nay thì cũng đã một tuần, mọi người cũng không nhìn thấy Hạ Tình đã một tuần.

Đồ ăn của Hạ Tình luôn được bác Năm hầm những món bổ dưỡng nhất và mang lên phòng vào khoảng mười giờ sáng, ba giờ trưa và bảy giờ tối.

Hai gia đình cũng sớm hình dung ra chuyện gì khiến cho Hạ Tình mất tích trên phòng, ông bà nội rất thích thú việc này, còn nghĩ việc này rất tốt, thể hiện cho việc sớm được bồng cháu của ông bà ah.

Cha mẹ Phùng thì cũng vui vẻ, nhưng tâm trạng cha mẹ Phùng khá giống với cha mẹ Hạ, phần nhiều là lo lắng cho Hạ Tình, bởi cô bé cả tuần nay chỉ có ở trên phòng.

Cha mẹ Hạ cũng không còn ở Phùng gia, họ trở về sau một tuần ngự lại, còn Tâm Tâm và Thương Thương vẫn tiếp tục ở lại Phùng gia chơi vì đang là thời gian nghỉ hè của hai cô bé, dạo này hai bé rất thích ở với Nhã Kỳ, cứ trốn ở trong phòng Nhã Kỳ rồi ba chị em xì xầm to nhỏ gì đó.

Sự tình chỉ nằm trên giường của Hạ Tình bắt nguồn từ Phùng Thế Phong, anh thật sự rất dính người, buổi đêm, anh chắc chắn không buông tha cho Hạ Tình.

Đêm nào cùng truy cùng diệt tận cô đến ngất đi tỉnh lại mấy lần thì anh vẫn rong ruổi trong người cô, hại cô ngủ đến buổi trưa, nhưng buổi trưa cô cũng chưa kịp tỉnh thì anh lại tiếp tục gặm nhắm cô vài hiệp, hại cô rũ rượi ngủ đến chiều tối.

Tối tỉnh dậy, cơ thể đã được anh tắm cho và thay quần áo mới từ lúc nào, anh sẽ đút cho cô ăn, bởi tay chân Hạ Tình thật không nâng lên nổi, mọi thứ trên người cô như thể rả rời ra thành từng mảnh nhỏ vậy.

Hạ Tình ăn xong cử tối, đến đêm khuya muộn đang ngủ sẽ bị anh túm lấy và thượng đến gần sáng.

Một tuần qua, ngày nào cũng như vậy, Hạ Tình lúc thức tỉnh hay ngủ mê đều bị anh dính lấy, cô chẳng đủ sức để bước ra khỏi giường, đến việc tắm gội cũng là anh bồng đi, anh chăm sóc.

Những ngày nay, cô thật sự sắp bị anh thượng đến mức không làm được gì, đến cả đi vệ sinh cũng thật sự khó khăn.

Hôm nay, Hạ Tình nằm trên giường ngủ đến tận trưa vẫn chưa thức dậy, toàn thân cô, chỉ cần chỗ nào ló ra không khí đều là vết hôn.

Cô dụi trong chăn bông mềm mại, gương mặt trẻ con nhiễm dục phiếm hồng ngủ say, căn phòng yên tỉnh chỉ có tiếng thở của cô và ân thanh nước chảy trong phòng tắm, Phùng Thế Phong đang ở trong phòng tắm, bỗng nhiên có những tiếng bước chân nhỏ phát ra.

Không chỉ một mà có đến ba tiếng bước chân rón rén đi vào phòng, Hạ Tình hoàn toàn ngủ say.

Phùng Nhã Kỳ dẫn đầu đi vào giường của Hạ Tình, hai cô em Hạ Tâm và Hạ Thương theo sau, liên tục ngó trái ngó phải canh chừng.

Xác định Phùng Thế Phong đang ở trong phòng tắm, Hạ Tâm nhanh nói.

"Nhanh nhanh, lẹ rồi chuồng mau nè bà già."

Phùng Nhã Kỳ nhanh chóng lấy con chíp nhỏ trong túi áo, ngó nhìn xung quanh rồi lựa chọn gắn con chíp vào phía sau đầu giường ngủ, lay hoay mãi mới có thể gắn dính con chíp nhỏ vào.

Chíp nhỏ vừa vặn dính vào còn chưa kịp kích hoạt, âm thanh nước chảy trong phòng tắm cũng dừng lại.

Phùng Nhã Kỳ và hai chị em Tâm Thương liền đứng hình.

"Bà chị lẹ lên, anh ta sắp ra rồi."

"Đợi một chút" Nhã Kỳ vội vàng sờ con chíp, tay lướt lướt trên điện thoại kiểm tra bộ phận kết nối, màn hình vẫn đang hiển thị một vòng tròn đang xoay xoay.

Cạch!

"..." Ba chị em lập tức túm nhau chui xuống dưới gầm giường.

"Núp gầm giường phiên bản chân thật" Hạ Tâm xì xầm nhỏ.

"Suỵt suỵt" Phùng Nhã Kỳ trừng lớn mắt, nói bằng âm hưởng gió "Không muốn chết thì nhỏ tiếng thôi."

Phùng Thế Phong đi ra khỏi phòng tắm, bước chân đi đến giường ngủ ngồi xuống, khoảng khắc anh ngồi xuống, chiếc giường phát ra tiếng khiến cho ba chị em nằm dưới gầm giường điêu đứng, mắt trợn trừng trừng lên gầm giường bằng gỗ quý.

Tay anh chạm lên gò má phiếm hồng, sau một tuần ăn ngủ cùng anh, Hạ Tình biến thành một bộ dạng rất khả ái, thiếu nữ đã trở thành một tiểu diễm lệ cực kì động lòng người.

Anh chạm lên gò má nhỏ, xoay cô nằm ngửa lại khẽ kêu.

"Tình à."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!