Chương 5: (Vô Đề)

Triệu Cấu chậm rãi tiến vào, sau khi hành lễ với Triệu Hoàn liền lần nữa lặp lại yêu cầu xuất sứ trại Kim. Triệu Hoàn thấy y chủ động đề đạt thì âm thầm thở phào, song tới lúc thật sự quyết định xuống chiếu chỉ, nhớ tới tình nghĩa huynh đệ, ngài vẫn khó tránh khỏi cảm thấy day dứt, áy náy nói với Triệu Cấu:

"Cửu đệ, chuyến đi này vô cùng hệ trọng, nhất định phải cẩn thận. Nếu không phải bị người Kim chèn ép thì trẫm cũng sẽ không đồng ý để đệ đệ mình mạo hiểm như thế. Là do trẫm vô lực, đã liên lụy tới đệ."

Triệu Cấu kiên nghị đáp:

"Kẻ địch đòi thân vương làm con tin, thần vì tông thất mà cống hiến, sao có thể trốn tránh đùn đẩy!"

Triệu Hoàn liên tiếp ngợi khen, sắc phong Triệu Cấu làm Quân tiền kế nghị sứ, Thiếu tể Trương Bang Xương làm Phó sứ, lại phái thêm hai ba quan lại cùng theo bọn họ tới trại Kim.

Lý Chuyết từ trại Kim quay về nghe nói vậy còn nói Triệu Cấu là kẻ tham công mà không lường được nguy hiểm, lặng lẽ kéo hắn qua một bên:

"Nước Đại Kim sợ Tống triều sẽ bội tín, bởi thế mới đòi thân vương sau khi đưa bọn họ qua Hoàng Hà mới có thể quay về. Điện hạ có biết việc này không?"

Triệu Cấu lạnh lùng liếc y, trịnh trọng nói:

"Nay quốc gia lâm nạn, dẫu có phải lấy cái chết để báo quốc, cũng là việc nên làm."

Lời này thốt ra, kẻ nghe biến sắc, đều âm thầm bội phục lòng dũng cảm và chí khí của y. Mà Lý Chuyết nghe xong liền đỏ bừng mặt, xấu hổ tới mức chỉ muốn chui xuống đất.

Triệu Cấu tạm thời chưa muốn thông báo cho mẫu thân, thế nhưng tin tức này quá khiến người ta phải khiếp sợ, chẳng bao lâu sau đã truyền đi khắp hoàng cung. Vi Uyển dung mới nghe xong choáng váng chực ngất, lập tức đứng dậy lao về hướng cung Long Đức

- tẩm cung của Thái thượng hoàng.

Gặp được Triệu Cát bèn quỳ sụp xuống dưới chân ông, nước mắt lã chã rơi cầu xin ông lệnh cho Triệu Hoàn thu hồi thành mệnh, xin đừng bắt Triệu Cấu đứa con trai duy nhất của bà tới trại giặc mạo hiểm tính mạng.

Thế nhưng Triệu Cát chỉ không ngừng thở ngắn than dài, an ủi bà rằng chuyến này đi mấy ngày là có thể quay về, đợi Triệu Cấu về rồi nhất định sẽ gia tăng phong thưởng, ban binh mã, thực quyền cho y.

Vi Uyển dung liều mạng lắc đầu, kiên trì khóc lóc cầu xin, nhưng Triệu Cát vẫn không đồng ý. Bà quỳ trước ông, vừa dập đầu vừa khóc lóc:

"Cầu xin người, Hoàng thượng!"

Bà không ngừng lặp đi lặp lại câu nói này, cho tới tận khi trán đã mơ hồ chảy máu, tóc tai rũ rượi, nằm sõng soài trên nền đất.

Mà Triệu Cát sau vài phen ngăn cản thấy bà không nghe cũng đành mặc kệ, xoay đầu đi ngắm nghiền mắt, không nói năng gì.

Đó là những gì mà Triệu Cấu trông thấy khi vội vã đuổi tới.

Y lặng lẽ đi tới đỡ mẫu thân dậy, nhẹ nhàng nói với bà:

"Mẫu thân, là con tự mình xin đi, không liên quan gì tới Phụ hoàng. Chúng ta đừng làm phiền người nữa, quay về thôi."

Vi Uyển dung vẫn đau lòng rơi lệ, không chịu rời đi. Triệu Cát trông thấy con trai ở đây cũng cảm thấy áy náy, bèn khuyên bảo:

"Cấu nhi rất dũng cảm, chuyến này đi lập đại công cho nước nhà, Uyển dung dạy con rất khéo, trẫm rất an lòng. Nay tấn phong nàng làm Hiền phi Long Đức cung, sống ở mé bên tẩm cung của trẫm, nàng thấy thế nào?"

Vi Uyển dung thê lương đáp: "Hoàng thượng có 31 người con trai, nhưng thần thiếp chỉ có một mình Cấu nhi. Thần thiếp yêu quý nó còn hơn cả tính mạng của mình, nếu lần này nó một đi không trở lại, thần thiếp cũng chẳng sống nổi nữa, còn cần những thứ danh phận hão huyền này làm chi?

Nếu hoàng thượng khuyên nhủ được quan gia thu hồi thành mệnh thì dẫu có phế thần thiếp làm thứ dân, làm nô tỳ, thiếp cũng cam tâm tình nguyện.

"Triệu Cát nghe xong vô cùng bối rối, còn Triệu Cấu lập tức khuyên ngăn:"Xin mẫu thân đừng nói vậy.

"Lại trịnh trọng quỳ xuống dập đầu trước Phụ hoàng:"Nhi thần thay mẫu thân khấu tạ ân điển của Phụ hoàng.

"Sau đó đứng lên, dìu mẫu thân đứng dậy, mỉm cười nói:"Mẫu thân, giờ người đã là Hiền phi rồi."

Được tấn phong làm phi vốn là tâm nguyện nhiều năm nay của Vi Uyển dung, thế nhưng chẳng ngờ lại đạt được trong hoàn cảnh này.

Lúc này bà không cảm nhận được chút hoan hỉ nào, chỉ càng cảm thấy trái tim quặn thắt, dựa vào con trai mà khóc tới đứt từng khúc ruột.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!