Chương 32: Kết thúc

Năm đầu tiên.

Ô Nguyên và Bạch Nhuế đều chẳng bất ngờ chút nào khi hai người làm hòa.

Bạch Nhuế nói rằng: "Mấy người phải tin con mắt nhìn đàn ông của chị đây."

Ô Nguyên bĩu môi: "Vâng, con mắt nhìn đàn ông nhà người ta của chị bình thường đều không tệ."

Bạch Nhuế: "Cút!"

Triệu Đông Duyên ở bên cạnh gác chân lên, mặt cười tươi rói.

Bạch Nhuế: "Hai người có dự định gì, không thể cứ yêu xa thế này được."

Triệu Đông Duyên nói: "Tôi chuẩn bị thi chứng chỉ."

Anh đăng ký lớp bổ túc, sau khi hoàn thành môn học tương ứng và thi đỗ thì có thể nhận được giấy chứng nhận, tương tự như nhận định tư cách chuyên môn. Sau này có thể vào công ty, giúp họ làm công việc như dò tìm mỏ quặng.

Kế hoạch và dự tính đều tốt, đầy nghị lực với cuộc sống vì Ôn Vân.

Nhưng mà giữa chừng vẫn xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn.

Chẳng hạn như, một ngày nào đó Ôn Vân vẽ thiết kế trong cơ quan nhận được tin nhắn của Triệu Đông Duyên đang đi học.

Giọng nói rất buồn bã: "Giáo viên cho anh ngồi cuối."

Ôn Vân: "Anh đi học nói chuyện riêng à?"

Triệu Đông Duyên: "Giáo viên bảo anh trông đẹp trai quá, học sinh khác không chăm chú nghe giảng mà chỉ ngắm anh thôi."

Ôn Vân: "…"Năm thứ hai.

Trong ấn tượng của Triệu Đông Duyên, đây là lần đầu tiên hai người tranh cãi gay gắt nhất kể từ sau khi ở bên nhau.

Ôn Vân được cử tới Tô Châu làm dự án cải tạo lâm viên, tại tiệc xã giao quen được một sinh viên nam của bên B. Sinh viên cũng khá hứng thú với cô, vô cùng niềm nở.

Buổi tối, Ôn Vân vừa tắm xong, đang gọi video với Triệu Đông Duyên thì sinh viên kia gọi điện thoại tới.

Ôn Vân sợ liên quan tới công việc bèn nói cúp điện thoại của Triệu Đông Duyên trước: "Anh đợi một lát nhé, em nghe cuộc điện thoại đã."

Triệu Đông Duyên buột miệng hỏi: "Nam hay nữ thế?"

"Sinh viên."

Hai chữ này có độc bất giác chọc vào thùng giấm của Triệu Đông Duyên.

"Em muốn sinh viên chứ không cần anh nữa à?"

"Công việc mà."

"Mười giờ tối rồi, thằng nhóc này có phải bị ngu không thế?"

Ôn Vân cũng bực mình: "Đúng đấy, không phải công việc, em đói rồi, đói lả luôn rồi. Cậu ta mời em ăn đêm đấy!"

Video kết thúc, điện thoại cũng không nghe nữa, Ôn Vân tức tới nỗi vừa nằm xuống giường là ngủ thiếp đi.

Hôm sau tỉnh dậy, dạ dày của Ôn Vân hơi khó chịu, cô chậm rãi đứng dậy vệ sinh cá nhân.

Cô kéo cửa ra thì bị một thứ to lớn dọa sợ liên tục lùi về sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!