Chương 19: Như lửa (6)

Trong bùn lầy đổ xuống một trận mưa xối xả, nước đầy ăm ắp, dọn sạch sinh vật trôi nổi vì chết đi, đợi ngày xuân năm sau. Có lẽ sẽ nảy ra cành cây mới đầy sức sống hoặc là có thể nở ra bông hoa nhỏ đã lâu không nở rộ.

Đợi Ôn Vân khóc xong, Triệu Đông Duyên đưa ngón tay lên lau nước mắt cho cô: "Đi thôi."

"Đi đâu?"

"Nhà anh."

Không chậm trễ một giây, Triệu Đông Duyên lập tức làm tròn câu "anh cần em."

Căn nhà bình thường hai tầng tự xây, có một cái sân rộng rãi bao quanh, đất quanh tường để trồng hoa.

Sân rộng, trống trải, sạch sẽ.

Triệu Đông Duyên nói: "Rất đơn sơ."

Ôn Vân nói: "Được đó, giám đốc Triệu ở trong biệt thự nghìn mét vuông."

Triệu Đông Duyên vui vẻ: "Cảm ơn em nhé, anh sẽ không vạch trần sự an ủi của em."

Ôn Vân đứng nguyên tại chỗ sửa sang dung nhan dáng vẻ theo bản năng. Lát nữa phải gặp phụ huynh, khó tránh việc căng thẳng.

Triệu Đông Duyên mở cửa, bụi bay ngược sáng, tĩnh lặng như tờ.

Trong nhà không một bóng người.

Sô pha, bàn ghế, tủ để đồ, lau chùi rất chi là sạch sẽ.

Ánh mắt của Ôn Vân nhìn chằm chằm vách tường phía trên tủ đồ.

Trên đó là tấm di ảnh đen trắng của người đàn ông.

Cô sững sờ, đột nhiên hiểu ra, sau đó xin lỗi theo bản năng: "Triệu Đông Duyên, xin lỗi."

Triệu Đông Duyên cười một cái: "Không sao."

Anh thành thục cầm hương, châm lửa, khói xanh bay bay, sau khi bái ba lần thì cắ, m vào bát hương.

Ôn Vân học theo anh, chắp hai tay, cúi người 90 độ đầy tiêu chuẩn.

"Tự nhiên ngồi đi." Triệu Đông Duyên tới phòng bếp rót cho cô ly nước, tiện thể đi rửa dâu tằm.

Ôn Vân ở phòng khách, nhìn kỹ khung ảnh trên tường.

Mười mấy tấm ảnh cũ có to có nhỏ vẽ ra dấu vết trưởng thành của Triệu Đông Duyên. Người này đẹp trai từ nhỏ tới lớn, là kiểu mắt sao mày kiếm tiêu chuẩn.

"Quần áo vải rách rưới này có gì đẹp?" Triệu Đông Duyên đưa nước sang.

Ôn Vân chỉ sang bên cạnh anh: "Đây là Tiểu Bắc à?"

"Ô Nguyên."

"Hả?" Ôn Vân bất ngờ, "Hồi nhỏ Ô Nguyên đẹp trai thế này à?"

Triệu Đông Duyên cười thành tiếng: "Đúng, càng lớn càng thô kệch rồi."

"Người này thì sao?"

"Người anh em, đi Quảng Châu rồi, mở tiệm sửa điện thoại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!