Khung cảnh trong bức ảnh rất quen thuộc, đó là phòng đồ chơi mà Ninh Túc vừa mới vào.
Người đàn ông trong bức ảnh đang để một con búp bê bằng sáp vào vòng tay của cô bé. Ông ta mang một nụ cười trên môi, một nụ cười quá đỗi ngọt ngào, nhưng trong mắt lại ánh lên một tia sáng khó tả.
Cô bé yên lặng nhìn con búp bê sáp, ba tuổi không hiểu nhiều chuyện lắm, cho nên trên mặt cũng không có biểu cảm gì đặc biệt.
Mặt trời chói chang ngoài ô cửa, chiếu những tia sáng bạc nhè nhẹ lên hai người họ. Cảnh này tình cờ được chụp lại, lưu lại trên ảnh vĩnh viễn.
Ninh Túc cầm tấm ảnh nhìn hồi lâu, không biết đang suy nghĩ gì. Sau đó cậu trả khung ảnh về vị trí cũ, bắt đầu nghiên cứu căn phòng này.
Sách đương nhiên là thứ chiếm phần lớn trong phòng làm việc, sách ở đây đại khái được chia thành hai loại, một là chính trị kinh tế, hai là ma quỷ siêu nhiên.
Không chỉ có sách về siêu nhiên mà còn có những tư liệu liên quan cũng được in ra, lý do những phần tư liệu này không được in thành sách là bởi vì không thể thông qua kiểm định xuất bản.
Trên thực tế, có rất nhiều cuốn sách ở đây cũng là được in ra để dùng riêng.
Trên trang giấy đầy rẫy những truyền thuyết và ghi chép về Kumanthong phép đen, đặc biệt là cách làm ra nó, rất nhiều và cũng rất là man rợ.
Đối với một số người nhạy cảm nhút nhát, chỉ cần nhìn vào những bức tranh này thôi cũng đủ khiến họ gặp ác mộng cả đêm rồi.
Ninh Túc nắm lấy ngăn kéo bị khóa, năng lượng đen chợt lượn lờ xung quanh, kế tiếp kéo nó ra mà không phát ra tiếng động nào.
Cậu tìm thấy hầu hết các tư liệu về bạn quỷ trong hai ngăn kéo này, hay nói đúng hơn là Kumanthong. Các tài liệu này đều được viết tay bằng nét chữ trang nhã mạnh mẽ.
Không biết tâm trạng của người đó như thế nào mà lại có thể viết ra từng dòng chữ dày đặc như này. Ninh Túc đọc từng bản thảo, sau đó đặt chúng trở lại vị trí cũ.
Cậu bước ra khỏi phòng làm việc, đi đến phòng ngủ chính ở tầng này, phòng ngủ chính là phòng có tầm nhìn đẹp và thoáng nhất trong toàn bộ biệt thự, phòng để quần áo cùng với phòng tắm cũng rất rộng.
Trước tiên Ninh Túc đi tới phòng tắm gần cửa nhất, nơi đây cũng bừa bộn không kém gì phòng làm việc.
Nước trong bồn tắm đã khô cạn từ lâu, trên thành bồn tắm có một lớp màu đỏ khá dày không rõ là cái gì đọng lại. Chai lọ vương vãi khắp sàn, che đi một nửa dấu chân đẫm máu trên mặt đất.
Phòng để quần áo cũng rất lộn xộn, quần áo vứt tứ tung, vài bộ quần áo nam và váy nữ bị xé thành nhiều mảnh. Chăn ga gối đệm lẽ ra phải là màu trắng, nhưng bây giờ lại rất khó để nhìn ra màu sắc ban đầu của chúng.
Trên đó có những vết ố đỏ đỏ vàng vàng, một số có vẻ như chảy từ trên tường xuống, một số thì lại giống như có thứ gì đó bò ngang qua hoặc bị kéo qua mà lưu lại.
Hết cái này đến cái khác, từ những thân hình gầy gò nhỏ yếu.
Ninh Túc lại tìm thấy một khung ảnh khác dưới ngăn kéo, đó là một tấm ảnh cưới lúc mới kết hôn.
Người đàn ông trong bức ảnh chính là người trong ảnh phòng làm việc, còn người phụ nữ kia hiển nhiên là vợ ông ta, một người phụ nữ rất xinh đẹp dịu dàng, dung mạo không thua gì các sao nữ.
Có nét tương tự với Mạn Mạn.
Phòng trẻ em nối liền với phòng ngủ chính, đẩy cửa đối diện giường ngủ chính là phòng trẻ em.
Trong những gia đình mà Ninh Túc từng ở, lúc đứa bé lên năm tuổi thì sẽ không còn ngủ chung với ba mẹ nữa, không biết khi đó Mạn Mạn bao nhiêu tuổi thì được chuyển đến căn phòng trẻ em quỷ dị này.
Bên trong treo đầy những hình thù rất đáng sợ, mặt nạ quỷ quái, đồ chơi xương khô. Giường không phải là loại chăn đệm mềm mại mà là từng lớp tóc dày dài mấy mét, gối là thân người, bên cạnh gối còn để một cái đầu lâu.
Trên giá sách nhỏ, nhân vật trong sách cũng đều là ma quỷ kh*ng b*.
Cuốn sách bình thường duy nhất là nói về lòng hiếu thảo.
Lúc Ninh Túc đang định xem tiếp thì mũi cậu giật giật một cái, ngửi thấy được mùi gì đó.
Cậu lập tức đặt cuốn sách trên tay xuống, mở cửa sổ nhảy ra...
Cảm giác lạnh lẽo từ đôi tay nhỏ bé truyền đến sống lưng, Chúc Song Song nổi da gà khắp người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!