Buổi tối tại trấn Cổ Tích được tạo nên từ ba loại màu sắc. Màu trắng ảm đạm của ánh trăng, màu đen đặc quánh của màn đêm, màu xám của làn sương quanh đàn trẻ quái vật.
Làn sương mù đặc sệt từ từ tiến lại gần lâu đài, tiếng hát non nớt ngây ngô phát ra từ bên trong lúc nặng lúc nhẹ.
Lúc đến gần lâu đài dần lộ ra những đứa trẻ trắng hếu dị hợm. Một số thì trông vẫn còn nguyên vẹn bình thường, trong khi số khác lại ở trạng thái không lành lặn và biến dạng.
Toàn thân chúng trắng bóc, trên người có một lớp chất lỏng nhớt nhợt màu vàng dính trên mái tóc mỏng thiếu sắc tố đen.
Chúng cất tiếng hát rồi lần lượt xuất hiện một cách lặng lẽ với nét mặt vô hồn ngày càng nhiều, đông nghịt tiến đến lâu đài từ mọi phía.
Chúc Song Song đứng trên ban công phòng 404.
Dãy ban công phòng 401, 403, 405 và 407 đều hướng ra hoa viên, còn dãy ban công ở các phòng đối diện thì quay mặt ra phía sau lâu đài.
Cô đứng nhìn đàn trẻ quái vật đang tiến lại từ đằng sau lâu đài, còn Quý Minh Thụy thì đứng trên ban công phòng 403 ở đối diện cô.
Cửa cả hai phòng được mở thông thoáng để tiện cho hai người có thể trao đổi với nhau bất cứ lúc nào.
"Sếp Quý, đã chuẩn bị sẵn sàng." Giọng Chúc Song Song phát ra từ phòng 404, mạnh mẽ bình tĩnh cố gắng lớn tiếng át đi sự run rẩy bên trong.
"Đã rõ." Quý Minh Thụy nói, sau đó hắn hét về phía Mạnh Giang ở cổng sắt dưới hoa viên, "Mạnh Giang! Chuẩn bị sẵn sàng!"
Mạnh Giang: "Đã chuẩn bị xong! Sẵn sàng đợi lệnh!"
Những người chơi ở tầng 5 và tầng 6 đều đang quan sát họ.
"Bọn quái vật kia sắp kéo tới rồi, không biết họ tính làm gì nhỉ?"
"Chắc là đang canh thời gian để nhóm lửa dây leo đó."
Bọn họ đoán đúng rồi.
Chúc Song Song nhìn lứa quái vật đầu tiên xuất hiện ở vị trí định sẵn, nói với Quý Minh Thụy nói: "Châm lửa!"
Quý Minh Thụy lập tức gào lên với Mạnh Giang: "Châm lửa!"
Mạnh Giang đã chuẩn bị từ lâu, lập tức đốt dây leo ở hai bên cổng sắt sau đó chạy như bay về lâu đài. Ngọn lửa cháy trái cháy phải dọc theo dây leo dần bao lấy toàn bộ lâu đài.
Chúc Song Song đứng trên ban công phòng 404 nhìn ngọn lửa bén lên từ hai phía rồi tụ lại trước khi đám quái vật tới gần mà cảm thở nhẹ nhõm.
Ban ngày họ đã đốt rất nhiều lần để làm thí nghiệm.
Sau mỗi lần thử nghiệm Quý Minh Thụy sẽ ghi lại tốc độ và thời gian ngọn lửa cháy trên dây leo. Hắn cũng ước lượng chiều dài của lâu đài theo tỷ lệ, đồng thời tính khoảng cách đám quái vật tới gần và thời gian bắt lửa.
Mạnh Giang chạy thẳng lên phòng 404 hỏi: "Thế nào rồi? Có chặn được chúng không?"
Chúc Song Song gật đầu, lớn tiếng nói với ba cậu bé ở các vị trí khác nhau: "Đã chặn được rồi! Không có vấn đề gì!"
Mạnh Giang hít sâu một hơi lau mồ hôi trên trán rồi chạy tới cửa sổ hình vòm nhìn ra ngoài.
Đêm nay trên cửa sổ hình vòm không có dây leo bao phủ thậm chí còn không có kính chắn gió, vì vậy có thể nhìn thẳng vào đám quái vật đó mà không bị bất cứ vật gì ngăn cách.
Có cảm giác cực kỳ không an toàn.
Lúc này Tuế Tuế đang đứng trên hành lang run lên vì sợ hãi, thậm chí còn suýt khóc. Nhưng bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm vậy thôi.
Ngọn lửa trên dây leo chặn bước chân của lũ trẻ quái vật, chúng giậm chân gầm rú trong giận dữ ở bên ngoài rìa vòng lửa.
"Tại sao ngọn lửa lại cao như vậy! Nó gần như cao bằng cả một đứa trẻ quái vật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!