Chương 31: (Vô Đề)

Khi tất cả người chơi đều ớn lạnh nhìn bạn quỷ trên hành lang, thì Sư Thiên Xu vẫn nắm chặt lấy tay người bạn quỷ của mình không buông.

Cậu bé tượng sáp có cấu tạo sáp vô cùng chắc chắn, mà cảm giác giả người lại làm người ta cảm thấy không được dễ chịu cho lắm.

Chất dầu sáp trên tay nó chảy ra, nhầy nhầy dính dính, tạo nên một sự tương phản với bàn tay trắng nõn và mềm mại đang nắm lấy nó.

Cho dù để một người đàn ông cứng rắn nắm tay nó thì ít nhiều gì trong lòng cũng sẽ cảm thấy chán ghét, huống chi là Sư Thiên Xu sáu tuổi.

Nhưng Sư Thiên Xu lại như không hề hay biết, từ đầu đến cuối đều không hề buông tay người bạn quỷ của mình. Người bạn quỷ được cô nắm tay, nó ngước nhìn cô hệt như một đứa trẻ mới sinh.

Sư Thiên Xu mỉm cười với Chúc Song Song, tuy chưa nói gì nhưng ý cười trong đôi mắt đào hoa đã biểu hiện ra rất rõ.

Cả hai đều sáu tuổi, cho dù tính theo tuổi thật thì cô ấy cũng không lớn hơn Chúc Song Song bao nhiêu, nhưng cô vẫn gọi Chúc Song Song là cô bé, lúc này trông cô thật giống như đang tán dương hậu bối của mình.

Điều này có thể không liên quan đến tuổi tác, bởi cô là người chơi vào căn cứ trò chơi sớm nhất, là tiền bối của hầu hết mọi người chơi, cho dù đối phương có là một người lớn tuổi đi nữa thì cũng vậy, huống chi là một người đang độ tuổi trưởng thành mới bước vào căn cứ.

Chúc Song Song cũng có một chút vui mừng khi được tiền bối đánh giá cao, cũng có chút ngượng nghịu vì vẻ đẹp của cô ấy.

Thực ra cô cũng không thông minh lắm, chỉ là hiểu biết về phương diện này nhiều hơn người thường một chút thôi.

Lúc mới vào phó bản nghe thấy hệ thống nhắc nhở, cô đã nảy ra ý nghĩ này. Bởi vì lời nhắc nhở về giá trị may mắn mà hệ thống đưa ra quá dài, còn đặc biệt lấy ví dụ cụ thể cho họ. Bọn họ có thể nhận được điểm may mắn trong phó bản, có thể nhận được sự giúp đỡ từ người bạn quỷ của mình, cho nên Chúc Song Song lập tức nghĩ ngay đến giả thiết Kumanthong.

Chỉ là lúc đó cô cũng không chắc chắn lắm, trước khi trở về phòng đợi người bạn quỷ của mình, cô đã không nói điều này khi thảo luận với Qúy Minh Thuỵ, sợ sẽ đi sai hướng.

Mãi cho đến khi nhìn thấy những người bạn quỷ của mọi người.

Chúc Song Song học biên kịch tại học viện điện ảnh và truyền hình, nhiều bạn học trong trường đã trở thành ngôi sao, một trong số họ còn nuôi cả Kumanthong, cô cũng từng đến xem qua cách mà cậu ta nuôi chúng. Còn từ cậu ta biết được chuyện rất nhiều Kumanthong đều được làm dưới dạng các búp bê hình người.

Và tất cả những người bạn quỷ trên hành lang đều trùng khớp.

Cho nên suy đoán người bạn quỷ bản chất là Kumanthong cũng được khẳng định hơn.

Sư Thiên Xu hỏi: "Vậy cô nghĩ sao về việc chúng ta lại biến thành bộ dạng 5-6 tuổi?"

Chúc Song Song trầm tư cau mày, cô chưa nghĩ đến chuyện này, nhất thời cũng không rõ tại sao.

Thấy Chúc Song Song không trả lời, tầm mắt Sư Thiên Xu dời sang người Ninh Túc.

Ninh Túc cũng đã thay một bộ đồ khác.

Quần áo trong phòng để đồ ở đây đều rất phù hợp với tông màu của lâu đài.

Ninh Túc sáu tuổi mặc một chiếc áo sơ mi trắng bằng vải cotton rộng, chỗ cổ áo được đính thêm một cái nơ nhỏ bằng lụa, phía dưới là một chiếc quần yếm màu xám với đường nét tinh xảo.

Tóc cậu bồng bềnh, nước da trắng ngần, đôi mắt đẹp như hoa đào mùa xuân.

Ban ngày là ăn mày, đến tối lại là hoàng tử nhỏ được cưng chiều nhất lâu đài.

Lúc này không biết đang nghiêm túc suy nghĩ cái gì, hành mi dài của cậu hơi buông xuống, mắt đào hoa hơi khép lại, trầm mặc hoà vào xung quanh.

Trái tim Sư Thiên Xu đột nhiên tan chảy, theo dòng máu mà tuôn trào.

Cô không có cách nào giải thích được cảm giác này.

Trong vòng hai giây sau khi cô nhìn sang, Ninh Túc đang trầm ngâm bỗng nhấc mí mắt lên nhìn lại. Đôi mắt của Sư Thiên Xu lập tức dời qua người bạn quỷ của cậu.

Ninh Túc cũng nhìn theo ánh mắt cô.

Bạn quỷ của cậu vốn đã không còn chảy máu nữa, nhưng sau khi đàn quái vật xuất hiện, nó lại bắt đầu chảy máu tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!