Chương 26: (Vô Đề)

Ninh Túc hoàn toàn gục ngã trước mỹ nhân kế.

Cậu sống lạc quan đó giờ, đổi một góc độ khác để suy nghĩ, bản thân ăn ở miễn phí mấy ngày, còn rước thêm được một nhóc osin cute quá đỗi thì cũng nên cảm thấy dừa cái nư rồi.

Cậu cúi người muốn xoa đầu thằng bé, bất chợt trông thấy một tấm vải voan màu đỏ. Ninh Túc nhìn theo tấm vải voan đó thì trông thấy một cô gái đội khăn voan đỏ trên đầu.

Ninh Túc: "…"

Nếu không phải nhìn thấy đôi giày màu trắng kia, bốn người họ đã xỉu ngang rồi.

Một bàn tay xinh đẹp trắng muốt vén khăn voan đỏ lên, lộ ra khuôn mặt vừa vui sướng vừa phức tạp của Chúc Song Song, "Tôi nhận được vũ khí kỹ năng!"

"Tôi còn tự dặn lòng là sau này sẽ không bao giờ mặc đồ đỏ nữa, không ngờ lại nhận được thứ này."

Trần Thiên lập tức: "Chúc mừng em!"

Có rất ít người chơi trong toàn bộ căn cứ có thể nhận được vũ khí ngay trong lần đầu tiên.

Thứ nhất là vì đa số newbie sẽ không vào phó bản mở lần đầu, thứ hai là do phó bản cũ hầu như rất khó rơi ra vũ khí. Ngay cả khi có một vài newbie vào phó bản mới đi nữa thì khả năng sống sót cũng rất thấp, chứ đừng nói đến việc thể hiện tốt và được hệ thống hoặc Qủy chủ trao tặng vũ khí đạo cụ.

Trần Tình tiếp lời: "Song Song thật xuất sắc, mười điểm!"

Tâm trạng của Chúc Song Song có hơi phức tạp mà vuốt chiếc khăn voan đỏ ở hai bên mặt, xúc cảm này thật giống với lúc cô chạm vào để vén khăn voan của cô dâu váy đỏ.

[Khăn Voan Đỏ: Tuyết Cầu có một chủ nhân vô cùng xinh đẹp và tốt bụng, cô ấy không đủ dũng cảm và có hơi nhát gan, Tuyết Cầu là một con hung thú, nó trở thành quỷ dữ để bảo vệ cho chủ nhân nhút nhát của nó, nhưng nó cũng ẩn mình dưới chiếc khăn voan đỏ để tự lừa dối mình. Người dũng cảm vén khăn voan đỏ, nếu bạn có được nó bạn sẽ dùng nó để làm gì?]

Chúc Song Song vuốt khăn voan đỏ, vô số cảm xúc dâng lên trong lòng cô, ánh mắt cũng dần trở nên kiên định.

Trong năm người, chiếc khăn voan đỏ vừa dài vừa lộng lẫy trên đầu Chúc Song Song là hấp dẫn tầm mắt nhất. Đầu tiên bọn họ chú ý đến cô gái đội khăn voan đỏ, sau đó lại nhìn sang Ninh Túc.

Tuy Ninh Túc ở trong trò chơi ham ăn biếng làm, nhưng những thông tin then chốt đều là do cậu ấy phát hiện được, biểu hiện cũng vô cùng xuất sắc.

Nếu hệ thống ấn định số điểm đạt được thì Ninh Túc hẳn là không thể thấp hơn Chúc Song Song, đáng lẽ cũng nên nhận được vũ khí mới đúng.

Bọn họ quan sát Ninh Túc, nhìn thoáng qua một cái đã thấy một nhóc quỷ lùn tịt đang ôm chân Ninh Túc.

"…"

Tại căn cứ trò chơi này, kiểu người quái quỷ cỡ nào cũng đều có, không chỉ mặc quần áo lố lăng mà còn có những người có cơ thể bị cải tạo trong phó bản.

Tiểu quỷ bị mất một mắt như này cũng không tính là quá kỳ lạ.

Quả thiệt nó không dễ nhìn thấy bằng chiếc khăn voan đỏ dài của Chúc Song Song. Thế nhưng, ai mà biết được thân phận thật của nó thì đều không có cách nào bình tĩnh nổi.

Trần Thiên mở miệng hai lần mới có thể nói nên lời, "Sao nó lại ra ngoài luôn rồi?"

Hắn ở đây lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua chuyện NPC ra khỏi phó bản, càng đừng nói là Qủy chủ.

Trần Thiên vô cùng sợ vị Qủy chủ này bỗng dưng có một ngày chán ngẩm sẽ biến căn cứ thành hai mặt âm dương, đồng thời tạo ra một địa ngục nhỏ tại nơi này.

Vậy… Cũng quá kh*ng b* rồi.

Ninh Túc mở to mắt, mù mịt "ò" một tiếng.

Trần Tình khiếp sợ nhìn Ninh Túc, "Rốt cuộc chỉ số hấp dẫn của cậu đáng sợ cỡ nào mới có thể làm Qủy… Thằng bé này cũng bỏ phó bản chạy theo cậu vậy?"

Ninh Túc: "."

Trần Tình: "Chỉ số hấp dẫn của cậu cao thế mà Qủy chủ không cho cậu vũ khí gì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!