Sau một hồi vất vả với cái ghế. Cô Hương đuổi hết học sinh ra ngoài rồi âm thầm gọi điện cho giám thị lên giúp đỡ.
Trong căn
- tin nhà trường,
"Ha ha ha ha, nhìn mặt bà cô mắc cười quá! Ha ha ha chắc tao chết mất ha ha... đau bụng quá!" Tinh My cười một cách nghiệt ngã.
"Hừ, tao thì đang tức nè" Trang hậm hực.
"Ha... ha... Tức gì?" Cô lấy tay quệt nước mắt, mặt méo đi trông thấy vì cười nhiều.
"Hồi nãy tao quên cho mắt mèo vào cái đống keo đó!" Trang nói không quên đưa lên bàn một đống mắt mèo(*).
"Sặc! Tránh xa tao ra! Đừng để cái đống đó trước mặt tao!" Cô quơ quơ tay .
"Mày thích không ? Nè... nè... " Trang nói, chớp chớp mắt, giả bộ hất mắt mèo vào người cô.
"Aaa! Trang tỷ tỷ tha mạng!" Cô vừa la làng vừa chạy. Trang thấy vậy cũng dí theo.
"Mời bạn Dương Tinh My về phòng hội trưởng hội học sinh! Xin nhắc lại, mời bạn..." loa thông báo.
"Ê, lên 'hẹn hò' với hotboy kìa mày!" Trang nháy mắt.
"Hẹn hò cái con khỉ! Haizzz, chắc là tên đó biết rồi." Cô gãi đầu xong bỏ đi một mạch để lại Trang mặc dù bên ngoài vẫn cười nhưng bên trong... cơn ghen lại bùng lên.
Bởi Trang thích cái tên hotboy đó. Hotboy mà, sao lại không có fan chứ? Và Trang là một trong số đó.
Trang thở dài xong cũng quay lại căn
- tin.
ng ngồi trong phòng hội trưởng đợi cô. Mới vô năm học mới, nghe tin cô Hương bị 'dính' với cái ghế là cậu đã biết 99.99% là do cô làm.
"Hề hề, chào bạn Đăng đẹp trai." Tinh My nham nhở.
"Hề hề gì chứ? Ngồi xuống!" cậu giả bộ nghiêm túc.
Hai người này là vậy đấy, khi ở ngoài thì cô là người có quyền hơn, không những vậy còn ăn hiếp Đăng. Nhưng ở tình trạng này thì khác, cô thiết nghĩ nó nên tỏ ra ngoan ngoãn một tí để nhận được 'sự khoan hồng'.
Nhìn gương mặt giả bộ hiền, ngây thơ vô (số) tội của cô, Đăng không nhịn được cười, cậu cuối đầu xuống, cười khúc khích run run bã vai.
Cô ngớ mặt ra: *Dễ khóc vậy sao? Bộ thất vọng về mình lắm à?*
"Nè! Đừng khóc nữa mà. Tôi xin lỗi. Tha lỗi cho tôi đi! Tôi biết... Tôi làm cậu khó xử vì phải sử dụng cái chức danh hội trưởng hội học sinh để 'bảo kê' tôi, nhưng bạn bè mà, đừng nhỏ nhen vậy chứ! Tha cho tôi lần này đi. Tôi biết lần này tôi "chơi" hơi nặng tay.... Lần sau tôi sẽ giảm level nha nha!"
Còn có lần sau?
Cái câu nói vế đầu là van xin tha thứ, vế hai là trách móc, vế ba là 'xin hứa' của cô khiến Đăng cười muốn té ghế.
Mặt Tinh My ngu ra ... cậu ... cậu không khóc? Ra là nãy giờ cô tốn nước bọt vì cái gì chứ?
Cô giận lắm, nhưng vì đại sự nên cô không dám đánh Đăng.
"E hèm" Đăng hắng giọng: "vào vấn đề chính... ừm... đổ keo lên ghế giáo viên à..." Đăng tỏ ra đang suy nghĩ hình phạt cho cô.
Cô thì hồi hộp...
"Ừm... Tội của cậu đáng bị chạy mười vòng quanh sân. Hình phạt bắt đầu!" Đăng chắc nịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!