Chương 45: (Vô Đề)

Sau khi cái tàu lượn kết thúc, Tinh My loạng choạng bước xuống, tay trái thì báu vào tay Minh Quân bởi chung quy cô cũng chẳng biết trời trăng mây đất gì nữa, tay phải thì bụm miệng lại.

"Ừm…không được rồi!" cô lí nhí rồi chạy một mạch vào nhà vệ sinh. Anh lắc đầu, đi lại đợi cô.

"Em không sao chứ?" anh hỏi khi thấy cô bước ra siêu vẹo, gương mặt xanh xao, tái nhợt, thở nặng nhọc.

"Ngốc! Không chơi được mà chơi làm gì chứ?" anh lấy tay lau mồ hôi cho cô, nói bằng giọng lo lắng, mặt anh nhăn lại, tim anh như lửa đốt khi thấy gương mặt cô như vậy, anh tự trách mình đã không cản cô.

"Hic! Tôi có chơi bao giờ đâu mà biết chơi được hay không chứ? Nhưng đừng lo, tí nữa là khỏe à! Rồi mình đi chơi tiếp!" cô đưa ngón cái lên, nháy mắt, cố gắng chưng ra bộ mặt vui vẻ cười nói.

Anh mỉm cười, rồi dìu cô vào nhà ăn gần đó.

"Em muốn ăn gì?" anh hỏi khi đã tìm được chỗ ngồi.

"Ngại quá! Để tôi đi mua với you nha!" cô mở tròn mắt nói, tính đứng dậy liền bị anh đẩy xuống.

"Không! Nếu ngại thì em ngồi đây đi! Anh đi mua được rồi! Mà em ăn gì nhỉ?" anh nghiêng đầu nhìn cô.

Tinh My khó hiểu, cô ngại là vì ngồi đây, còn anh nói nếu cô ngại thì cứ ngồi đây. Vậy là sao???

"Ừm…cho tôi gà rán, với coca!" cô nói. Anh cười, xong nhanh chóng chạy đi mua.

Hic! No quá!" cô xoa xoa bụng sau khi ăn xong… cả kí gà rán.

"Em ăn nữa không?" anh cười nói. 

"Hic! Thôi! Ăn nữa chắc bể bụng!" cô đỏ mặt, xấu hổ, nhìn ra ngoài trời.

"Này…mây đen nhiều quá, chắc tối nay trời mưa, you có nghĩ vậy không?" cô nhận xét, mắt vẫn dán vào các đám mây đen phía chân trời. 

Nghe cô nói xong, anh cũng quay mặt ra phía bầu trời, khẽ nhíu mày rồi "ừm" một tiếng.

"Tôi với you chơi xe điện đụng đi!" cô hớn hở, đề nghị.

Minh Quân chợt im lặng, anh nghĩ ngợi…

Anh nhìn thẳng vào mắt cô khiến cô sững người, rồi anh thở hắt ra. Xong cười, nắm tay cô đi.

Cô và anh tới trò xe điện đụng, đây quả là trò chơi lúc nào cũng đông khách, cô phải chen lấn mãi mới mua được vé.

"Nè! Của you nè!" gương mặt cô rạng rỡ chạy ra đưa vé cho anh.

Anh nhăn mặt: "Anh nói là để anh mua, em lại không nghe! Mệt lắm hả?" anh quan tâm. Cô nhìn anh, cảm thấy một chút ấm lòng xong lắc đầu.

"Không có mà! Để you mua hoài…ngại. Thôi! Vô chơi!" cô nắm tay anh, kéo vào trong.

"Rầm!"

"A! Đụng you nè!" cô la lên thích thú. Miệng cứ không ngừng cười tươi.

"Vậy anh đụng lại!" anh nói, rồi quay tay lái, đụng cô.

Thế là hai đứa cứ thi nhau đụng qua đụng lại, đến nỗi cả hai đang đứng im mà không biết. Cả hai chỉ biết cười…cười thật sảng khoái.

"Ah~~! Vui quá à! Còn trò gì nữa ta?" cô tay cầm cây kem, vừa đi vừa nói.

"Trò đó!" anh chỉ lên cái đu quay đứng to ơi là to.

Cô theo hướng tay anh chỉ, nhìn lên. Bây giờ đã là 7 giờ tối, cái đu quay đã rực sáng bởi rất nhiều đèn trông thật đẹp, cô ngắm nghía một hồi, rồi nhìn anh cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!