Ngày chủ nhật, một ngày đáng lẽ Tinh My được ngủ nướng, một ngày đáng lẽ là một ngày 'hạnh phúc' của cô, thế mà giờ đây, cô phải lếch thân tàn ma dại qua nhà Trang để lấy mấy cái váy loli.
"Hắc hắc! Mày qua rồi hả? Vô đi!" từ ngoài cửa, Trang đã đứng đó từ khi nào, đợi cô.
Tinh My không nói gì, khẽ ngáp một cái rồi gật gật đầu, tay bị Trang giật lôi vào nhà.
Lát sau,
"Aaa! Tao không mặc đâu!" Cô như tỉnh ngủ, chạy vòng vòng trong phòng Trang, phía sau, Trang cầm một bộ váy loli dí theo.
"Mày không mặc ai mặc hả? Ai kêu mày tới trễ, hai đứa kia chọn váy xong đi rồi, còn một cái thôi! Mặc vô cho tao!" Trang hét lớn.
Tới góc phòng, cô ngó đông ngó tây, đúng là hết đường chạy, cô liền giương đôi mắt van nài nhìn Trang.
"Mày là bạn tao ít nhất phải dành trước cho tao chứ!" Cô mếu máo.
"Không bạn bè gì hết! Ai biểu hôm qua nghe không rõ mà gật đầu làm gì! Mặc vô đi!" Trang ném cái váy qua cho cô.
Cô nuốt nước mắt, nhìn cái váy.
Cô thầm than, váy gì mà đã ngắn còn xòe nữa, chưa kể rườm rà đủ họa tiết. Tuy không tệ nhưng cô biết mặc vào sẽ chật vật như thế nào. Mà cô là ai chứ? Ngoại trừ váy đồng phục, hầu như cô rất ghét mặc váy. Nhất là mấy cái váy ngắn như vầy.
Cô ngước mặt nhìn Trang, miệng run run: "Thật tao không còn sự lựa chọn?"
"Đúng!" Trang gật đầu cái rụp.
Cô lẫn thẫn, nhìn Trang, xong thở dài vào nhà WC thay cái váy.
"Kịch!" Minh Quân dừng xe trước địa chỉ mà cô dặn.
Cùng lúc đó, cửa nhà của Trang mở ra.
"You... you tới rồi hả?" Cô nấp sau cánh cửa, ló đầu ra, dùng đôi mắt e ngại nhìn anh.
Anh nghiêng đầu, bộ dạng này của cô làm anh tò mò.
Cô mím chặt môi, rồi hướng mắt nhìn xuống đất, xong thu hết can đảm bước ra.
Anh sững người, một bộ váy thật cầu kì nhưng có vẻ lộng lẫy với nhiều họa tiết phức tạp, tim anh đập mạnh bởi... cô trông thật dễ thương.
Thấy anh nhìn mình chằm chằm, cô càng đinh ninh rằng cái váy này thật... lố bịch.
Cô chu môi ra, quay lại.
"Em đi đâu vậy?" Anh ngạc nhiên.
"Để tôi thay bộ khác!" Cô buồn thiu nói lại.
Anh mở cửa xe, chạy lại chỗ cô, nắm tay giật lại.
"Ngốc! Sao phải làm vậy chứ?" Anh nói.
"Thì... cái này..." cô chỉ xuống cái váy.
"Đẹp lắm!" Anh chen vô nói.
Phút chốc, cả hai cùng đỏ mặt. Đẹp? Anh nói cô đẹp? Cô tròn mắt nhìn anh, anh gãi đầu, đi về phía xe, mở cửa.
"Chúng ta trễ rồi... nên đi thôi!" Anh nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!