Một ngày chủ nhật đẹp trời, đối với Tinh My, chủ nhật mà được lăn qua lăn lại trên giường thì thật là sướng nha. Giống như đang ở thiên đường vậy.
"Tin…tin…"
Chợt dưới nhà cô, tiếng còi xe kêu inh ỏi.
Cô lấy gối bịt tai lại, theo chủ nghĩa im lặng là vàng, bơ đi cho lành.
"Tin…tin…" lần hai.
"Tin…tin ..." lần ba
"Tin…tin…" lần bốn
"Cái tên tà môn ngoại đạo phá làng phá xóm kia. Mi không ngủ thì để người ta ngủ, làm gì mà mới sáng sớm bấm còi inh ỏi vậy hả? Cái đồ phá đám, cái đồ vô duyên, cái đồ mất nết, cái đồ chết tiệt #$$*^$$&*%%...." cô thu hết nội công, đạp tung cửa sổ, ló đầu ra, tuông nguyên một tràng.
"Ái chà, theo anh được biết thì bây giờ là 10 giờ sáng, không còn 'sáng sớm' như em nói đâu nhóc à."
Tinh My giật mình, ra là Minh Quân. Cô bất giác đỏ mặt.
"Ừm…thì tôi…mà…you làm gì ở đây?" cô gãi đầu , lơ qua chuyện khác.
"Thay đồ!! Rồi theo anh." anh nói.
Cô ngó cái giường trong phòng, rồi nhìn anh. Haizz, cô đang buồn ngủ mà. Nhưng vì hồi nãy nó lỡ miệng chửi anh... haiz... đi thay đồ vậy.
"Đợi tui 10 phút." cô nói vọng ra rồi lao vô nhà WC chuẩn bị.
Anh cười, lắc đầu.
*Tinh My à, chừng nào em mới trưởng thành nổi đây? *
10 phút sau, cô bước ra với quần short màu đen và áo hình panda màu xanh lá cây.
"wow" Tinh My thốt lên.
Hồi nãy cô không để ý đến cái xe mà anh chạy tới, một chiếc mui trần màu đỏ. Cô cực thích mui trần.
Rồi cô nhìn anh, hôm nay anh cũng trông khá bụi với quần jean áo sơ mi, nhìn vào có khi nghĩ anh và cô là một cặp.
Minh Quân chở cô ra một vùng ngoại ô gần cái nơi mà anh tổ chức sinh nhật lần trước.
Anh dừng xe trước một cái cổng lớn, khá cũ kĩ.
"Em cầm giùm anh." anh đưa cho cô một cái giỏ.
Tinh My không hiểu gì cả, nhưng vẫn làm theo.
Anh khóa xe, rồi tiến tới mở cổng ra.
Cô như lóa mắt với cảnh trước mặt.
Một đồng cỏ bao la, rộng quá. Trong cái thế giới đất chật người đông như vậy mà vẫn còn một vùng đất rộng vậy sao?
Từng ngọn cỏ cứ đung đưa theo gió, nhìn như sóng biển, nơi này cứ như là hứng trọn nắng của mặt trời, đẹp quá Vẻ đẹp khiến cô chôn chân tại chỗ.
"Vào thôi." anh nắm tay cô, bước đi.
Tinh My vô thức bước theo anh, đôi mắt vẫn dán vào khung cảnh phía trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!