"Xin giới thiệu với quý khách , đây là con trai của tỉ phú Hoàng Tịnh Dân
- Hoàng Minh Quân."
Một tràng pháo tay vang lên , còn Tinh My thì chỉ muốn chạy.
Hai hàng nước mắt lăn dài... trong lòng cô. Con trai Hoàng Tịnh Dân?! Cô đã đắc tội với con trai Hoàng Tịnh Dân sao?
Cô nhanh chóng tìm đường rút khỏi bữa tiệc này. Nhưng vì ở đây quá rộng lớn, cô không nhớ mình đã đi qua chỗ nào, đang đứng ở đâu?
Một bản nhạc nhẹ nhàng du dương cất lên, từng cặp đi tới sàn nhảy nổi ở giữa hồ, đung đưa theo điệu nhạc.
"Nhảy với anh nhé!" một bàn tay đưa ra trước mặt Tinh My, cô ngước lên, mặt cắt không còn giọt máu như là đang thấy ma vậy. Là …là anh.
Cô muốn từ chối, nhưng miệng lại nói không nên lời.
Minh Quân cười một cái xong nắm tay Tinh My lôi đi. Bỗng tay bên kia của cô cũng có một bàn tay khác nắm.
"Buông ra đi! Cô ấy sẽ nhảy với tôi, không tới lượt cậu đâu!" Đăng gằn giọng.
Cô quay qua nhìn Đăng với đôi mắt ngưỡng mộ.
Gương mặt bình thản, anh cười khẩy một cái: "Đúng vậy! Cô ấy sẽ nhảy với cậu… nhưng không phải bây giờ!" Minh Quân kéo mạnh làm cô mất đà ngã vào lòng anh, anh ôm chặt cô rồi bước tới sàn nhảy.
Đăng nhìn theo dáng cô, tức giận như bị cướp một món đồ chơi vô giá... không... Tinh My không phải là món đồ chơi, cô là tất cả với cậu.
Khi anh và cô bước vào sàn nhảy, tất cả mọi người liền đi ra, nhường chỗ cho nhân vật chính và một cô gái họ không biết tên.
"Ê, tôi không biết nhảy, cho tôi xuống đi!" cô nói với giọng van nài, gương mặt nhăn lại tội nghiệp.
Anh tiếp tục nở nụ cười 'sát thủ', thì thầm vào tai cô.
"..."
"Sặc! Không được, tôi không làm đâu!" cô lắc đầu phản đối kịch liệt.
Minh Quân mặc kệ thái độ của cô, ôm eo cô kéo sát vào người.
"Không làm theo là anh hôn đó!" anh nói nhẹ tênh.
Đấy, lại không có liêm sỉ. Bất giác cô đỏ mặt, làm theo ý anh .
Cô đặt mũi giày lên chân anh, mỗi lần anh bước thì chân cô bước theo. Không biết anh cảm thấy sao về việc này nhưng cô thấy xấu hổ vô cùng.
*Hu hu! Cứu tôi với, có ai không? Hức…. tôi làm gì nên tội đâu.* Tinh My dở khóc dở cười.
Đăng đứng từ xa nhìn, lòng như lửa đốt. Nhìn anh nắm tay cô, ôm eo cô, thì thầm với cô… ngọn lữa ghen tức càng lúc càng lớn trong lòng cậu.
Bỗng anh cuối xuống, nói gì với cô, nhưng với góc độ mà Đăng đang nhìn thì giống như anh và cô đang hôn nhau.
Đăng hừ lạnh một cái rồi bỏ đi.
----Trở lại vài phút trước----
Tinh My khó chịu làm theo ý Minh Quân, dù sao bao lần cô cố chơi khăm anh, làm anh xấu hổ, bây giờ biết anh là con trai tỉ phú Hoàng Tịnh Dân, cô thiết nghĩ nên ngoan ngoãn một chút thì sẽ nhận được … khoan hồng.
Bỗng Minh Quân cuối xuống sát mặt cô nói nhỏ: "Cảm ơn em!"
Cô hơi đỏ mặt, mặt cũng đơ ra…anh cảm ơn gì chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!