Nhiều năm về trước thế giới xảy ra một đại dịch, tỷ lệ người thử vong lúc bấy giờ tăng cao, dịch bệnh ảnh hưởng mạnh đến nền kinh tế của thế giới, song song với việc đó, trái đất cũng ngày càng nóng lên, gen dần biến đổi và vô tình tạo ra một loại virus mới, gây biến đổi gen ở nam giới, lúc đầu chẳng ai biết được bởi nó chẳng có một triệu chứng nào khác lạ, đến khi trường hợp nam giới mang thai tự thụ đầu tiên xuất hiện trên thế giới khoa học lúc bấy giờ mới biết đến loại virus lạ, chỉ cần quan hệ tình dục đồng giới ở nam sẽ sản sinh một tế bào cơ quan, cũng giống như tử cung ở nữ giới tế bào cơ quan dùng để nuôi dưỡng thai nhi, nhưng tỷ lệ mang thai lại không cao như nữ giới, tỷ lệ chỉ tầm ba đến bốn mươi phần trăm.
Đó là lí do vì sao khi cầm trên tay giấy khám bệnh kết quả mang lại cậu lại chẳng ngạc nhiên, chỉ ngơ ngơ ngác ngác nghe lời bác sĩ dặn dò, ngoài miệng dạ dạ vâng vâng nhưng trong đầu cậu chẳng có lấy một chữ, đầu óc cậu hoàn toàn trống rỗng, đến khi bước ra khỏi bệnh viện vẫn chưa hoàn hồn lại.
Bé con này được phát hiện đúng lúc cậu vừa thuê được căn hộ, cứ nghĩ một mình ở một căn hộ nhỏ nhỏ như vậy là vừa đủ, chẳng ngờ được hiện giờ sẽ có thêm một bé con ở cùng.
Cậu chẳng nhận ra được cơ thể của mình khác lạ, chẳng nhìn thấy sắc mặt xanh xao chẳng có một tí máu, chẳng biết được lý do lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi uể oải trong người, lúc nào cũng thèm ngủ là gì.
Đến dạo gần đây khi đi làm ở quán ăn cậu mới nhận ra, cậu chẳng chịu được mùi thức ăn mà thường xuyên nôn, cứ ngửi thấy mùi thức ăn là buồn nôn nên chẳng mấy chốc cậu liền mất việc, xin vào một quán gần đó cũng cũng bị đuổi vì lí do tương tự cậu liền nhận ra sự khác biệt, nhưng cậu vừa cọc tiền thuê căn hộ ba tháng, cậu còn hơn 200 usd trên người, cứ nghĩ do không ăn uống điều độ và nghỉ ngơi hợp lí nên bệnh đau dạ dày tái phát, đến khi bị anh chủ quán tốt bụng đưa tiền gọi xe vứt thẳng đến bệnh viện cậu mới chịu đi khám, còn lí do bị vứt đi như vậy là do anh chủ quán nhìn thấy được sắc mặt nhợt nhạt kia của cậu, thêm cả việc luôn miệng ngáp ngắn ngáp dài liền chẳng nhiều lời, ép cậu đi.
Bípppp
- Muốn chết hay sao mà đi đứng không biết nhìn đường?
- A, tôi xin lỗi.
Bị tiếng kèn xe vang lên đánh gãy suy nghĩ trong đầu cậu liền hoàn hồn lại, cúi đầu xin lỗi người trước mặt, may mắn gã cũng là người dễ tính bị cậu dọa sợ nên nhanh chóng bỏ đi.
- Xin lỗi bảo bối nhỏ, con đến thật không đúng lúc! Nhưng ba nhỏ sẽ không bỏ rơi con đâu, con là người thân cuối cùng còn lại của ba nhỏ đấy, ba nhỏ không bỏ con con cũng không được bỏ rơi ba đâu nhé!
Đứa bé chính là của ngày hôm đó, của cái ngày mà cậu và hắn say rượu loạn tình hơn 3 tháng về trước, vô tình nảy ra ý nghĩ quay lại cảnh đó sau đó tìm hắn đưa video để cứu mẹ nuôi của cậu, người thân cuối cùng của cậu, nhưng rốt cuộc tiền đến tay đã trễ, mẹ cậu ra đi ngay trong ca phẫu thuật cậu từng mong nó cứu lấy mẹ cậu, cứu lấy người thân cuối cùng khi ấy, nhưng mẹ cậu rời đi bé con lại đến với cậu, chỉ là bé con đến với cậu khi cậu chẳng còn gì trong tay, nuôi sống bản thân còn là một điều khó nhọc.
Cuộc sống khốn khó nhưng cậu lại chẳng hề có ý định từ bỏ bé con, khoa học hiện giờ vô cùng phát triển, bỏ đi một đứa con ở nam giới chẳng phải chuyện khó khăn như trước nữa, nhưng nó vẫn là phạm pháp và chỉ có thể bỏ bé con ở các cơ sở chui, đương nhiên tính mạng cũng chẳng đảm bảo nỗi.
Hiện giờ đã bước vào kì thai nghén nên có lẽ chẳng thể làm thêm ở quán ăn nữa, chỉ trông chờ vào quán cafe cậu làm nửa ngày, nếu được cậu sẽ xin làm hẳn một ngày, lúc đó có thể tạm miễn cưỡng đủ tiền nuôi sống bản thân qua ngày.
Về đến quán liền bị anh chủ tiệm túm ra hỏi chuyện, lo lắng cho cậu hệt như mẹ cậu vậy.
- Em trả anh tiền thừa ạ, cảm ơn anh đã cho em tiền đi khám.
- Cầm lấy đi, chẳng có bao nhiêu cả, rốt cuộc thì bị gì, có cần truyền nước hay gì không, có cho nhiều thuốc không, sắc mặt mày chẳng khá hơn chút nào cả...
- Em không sao, anh yên tâm đi!
- Không sao gì, nhìn mày nhợt nhạt như ma vậy em!
- Em... em có thai...
- Có thai á, anh không muốn hỏi về người ba còn lại của nó, anh chỉ muốn hỏi thời gian tiếp theo mày sẽ làm gì để nuôi đứa bé?
- Em cũng định nói với anh, em định xin anh làm thêm buổi tối, kiếm thêm chút tiền trang trải.
- Rồi thời gian đâu mà nghỉ ngơi? Đứa bé làm sao phát triển toàn vẹn được? Thôi không làm buổi tối, để anh tăng lương cho mày, anh xem mày như em trai vậy, nên đứa bé anh cũng như con cháu trong nhà vậy
- Vâng, nhưng cứ để em phụ thêm buổi tối, nếu không anh tăng lương cho em ngại lắm.
- Anh cho cháu anh chứ có cho mày đâu mà ngại, thôi nhận đi cho anh vui.
- Vâng... sau này em trả lại sau nhé!
- Đã nói là cho cháu anh rồi, sao lì quá vậy, thôi có khách rồi, đem thực đơn ra đi!
- Vâng.
May mắn trước đây anh và cậu từng học chung trường đại học, có một thời gian cả hai hoạt động chung câu lạc bộ nên cũng có quen thân đôi chút, sau này anh ra trường liền mất liên lạc hoàn toàn, cứ ngỡ cả hai sẽ chẳng gặp lại nữa nhưng khi đến xin việc nhìn thấy cậu anh liền nhận vào, hàng ngày đều cố giúp đỡ cậu, cậu đã mang ơn của anh rất nhiều.
Kết thúc ngày làm việc liền trở về căn hộ, trên đường về còn ghé ngang siêu thị dưới khu chung cư mua ít thức ăn, mặc dù không có tiền thật nhưng không đến nỗi không mua nổi thực phẩm.
Bé con dường như biết ba nhỏ không có tiền nên chẳng muốn ba nhỏ mua gì đắt tiền cả, bởi vì vậy thịt cá cậu chẳng thèm, chẳng những vậy còn muốn cách xa thật xa, chỉ thèm ăn mỗi trứng xào cà chua, vậy nên liền mua một ít cà chua, thêm cả một vỉ trứng, sau đó tính tiền về, tay xoa xoa bụng nhỏ như khẽ khen ngoan bảo bối ngoan.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!