Chương 33: Chúng ta của sau này

Khi Từ Tri Tuế đọc được tin tức này, cô đang ngồi trong một góc phòng hội nghị của khách sạn chỉnh sửa bản bản PowerPoint mà Tạ Thành Nghiệp cần dùng vào ngày mai.

Thấy mình xuất hiện trong video, phản ứng đầu tiên lóe lên trong đầu cô chắc chắn là: Chẳng trách các sao nữ đều phải liều mạng cố gắng giảm cân như thế, trước ống kính quả thực trông cô như tăng thêm mười cân vậy…

Hôm đó cô vội chăm sóc bệnh nhân đang lên cơn động kinh nên không phát hiện ra có hành khách lấy điện thoại quay video lại. Lúc xuống máy bay, sau khi giải thích tình hình với nhân viên cấp cứu, cô đã lên xe đi thẳng về khách sạn. Nếu biết video sẽ bị đăng lên mạng như vậy, sáng hôm đó cô sẽ trang điểm một chút… Ít nhất cũng che được đôi mắt thâm đen hệt như "Quốc bảo" này đi.

Đang định xem bình luận thì Tạ Thành Nghiệp đi đến trước mặt cô, trong tay là hai hộp cơm nóng hổi: "Chỉnh sửa đến đâu rồi?"

Từ Tri Tuế để điện thoại xuống, xoay laptop qua cho ông ấy xem: "Em sắp xong rồi, thầy nhìn xem."

"Được rồi, em ăn cơm trước đi." Tạ Thành Nghiệp đặt một hộp cơm xuống cạnh tay cô, còn mình thì tìm một chỗ trống bên cạnh ngồi xuống.

Kỳ hội thảo học thuật những phương hướng nghiên cứu lâm sàng mới về bệnh trầm cảm lần này có quy mô rất lớn, không chỉ có các bác sĩ cốt cán đến từ khắp nơi trên cả nước mà còn có nghiên cứu sinh của mấy trăm trường đại học và cao đẳng đến tham dự. Tạ Thành Nghiệp là một trong những diễn giả chính, ngày nào cũng phải đối mặt với rất nhiều loại vấn đề còn phải tư vấn tâm lý, thật sự là chỉ thiếu nước phân thân ra nữa thôi nên việc chỉnh sửa bài PowerPoint diễn thuyết đương nhiên thuộc về học trò duy nhất của ông ấy, chính là Từ Tri Tuế.

Giao việc cho Từ Tri Tuế, ông ấy thật sự rất yên tâm. Cô gái này rất có năng lực, suy nghĩ chu đáo, có thể nắm bắt một số vấn đề rất nhanh, đây cũng là nguyên nhân tại sao trước đây ông ấy lại chọn cô.

PowerPoint được làm rất cẩn thận, Tạ Thành Nghiệp hài lòng khép máy tính lại, ánh mắt vô tình đảo qua chiếc điện thoại cô đặt bên cạnh miếng lót chuột, vừa mở hộp cơm vừa nói: "Thầy xem tin tức kia rồi, em làm rất tốt, cũng coi như là làm nở mày nở mặt Trường Tế chúng ta rồi. Sáng nay phó viện trưởng còn gọi điện cho thầy, nói có người nhà bệnh nhân tìm đến bệnh viện, tặng cờ khen thưởng cho em nữa đấy.

Đây là chuyện rất tốt, chỉ có điều em phải khiêm tốn, không thể vì được lên báo mà vui vẻ chủ quan, chữa bệnh cứu người vốn là trách nhiệm của bác sĩ."

"Vâng ạ, em biết rồi." Từ Tri Tuế khó nhọc nuốt xuống một miếng rau cải chíp, không hiểu sao lại nhớ đến Từ Kiến Minh. Trước đây ba của cô cũng vậy, ông ấy luôn thích giảng đạo lý cho người khác lúc họ đang ăn cơm, quấy rầy đến mức khiến người khác hết muốn ăn.

Nếu như bây giờ Từ Kiến Minh còn sống…

Từ Tri Tuế khịt mũi một cái, không dám nghĩ xa hơn.

Thấy sắc mặt cô không tốt lắm, Tạ Thành Nghiệp mở chai nước đưa cho cô, nói: "Đến đây rồi không đi dạo một chút sao? Buổi tối có thời gian cho các em hoạt động tự do mà, đúng không?"

Từ Tri Tuế chọc cơm trong bát, mặt không đổi sắc nói: "Em chưa đi, em cũng không biết đi đâu."

"Vậy em cứ nhốt mình trong khách sạn cả ngày như vậy à? Thầy nghe viện trưởng Hoàng của Bình An nói các đồng nghiệp nữ trong bệnh viện của họ tối nào cũng ra ngoài đi quẩy, mua sắm một đống đồ rồi. Em cũng ra ngoài một chút đi, thả lỏng thích hợp mới tốt." Tạ Thành Nghiệp dừng đũa, nhìn cô đầy ẩn ý: "Em cũng là người hiểu rõ phương diện này, tình huống của mình cần chú ý những gì, điều chỉnh như thế nào không cần thầy nói đâu đúng không?"

Từ Tri Tuế rũ mắt xuống, không nói gì.

Tạ Thành Nghiệp nhắc đến đây thì ngừng, nở nụ cười: "Nếu biết có nhiều thời gian như vậy, thầy đã bảo Thư Dục nhà thầy đi cùng rồi. Đám trẻ các em tụ tập nói chuyện với nhau, đỡ để nó cả ngày nhốt mình trong phòng thí nghiệm, đến nỗi bạn gái cũng không có nổi một cô."

Tạ Thư Dục là con trai duy nhất của Tạ Thành Nghiệp, bằng tuổi với Từ Tri Tuế. Những năm này Tạ Thành Nghiệp vẫn luôn âm thầm tác hợp hai người với nhau nhưng công việc của họ đều quá bận, số lần gặp mặt chỉ đếm trên đầu ngón tay, ấn tượng về nhau cũng không tệ lắm nhưng không chắc là hợp nhau được đến đâu.

Nghe thầy giáo nhắc tới chuyện này, Từ Tri Tuế cảm thấy rất mất tự nhiên, cô nhanh chóng ăn vài miếng cơm rồi đứng dậy, cong mi cười yếu ớt: "Thầy cứ ăn thong thả ạ, em đột nhiên nhớ ra bạn em có nhờ em mua hộ cậu ấy ít đồ, tối nay em sẽ ra ngoài đi dạo một chút, nhất định không để thầy thấy em trong khách sạn nữa."

Nói xong, cô thu dọn đồ đạc rồi chuồn mất.

"Ơ, thầy…" Tạ Thành Nghiệp nhìn theo bóng lưng của cô lắc đầu thở dài: "Hai đứa nhóc này, cứ mỗi lần nhắc tới việc này là lại thế, chỉ có mỗi ông già này mới lo lắng thôi đúng không?"

Khách sạn tổ chức hội thảo nghiên cứu nằm trong khu thương mại tự do Phố Đông, gần đường vành đai ngoài, đi tàu điện ngầm vào trung tâm thành phố mất ít nhất nửa tiếng. Từ Tri Tuế xem đồng hồ, cô không muốn trải nghiệm cảm giác giờ cao điểm của Thượng Hải nhưng cũng không biết phải đi đâu.

Đi dạo vòng quanh cửa hàng thì cô không biết nên mua gì, xem phim cũng không có hứng, đi dạo trên đường hơn mười phút thì thấy ven đường có một hiệu sách, vì thế cô quyết định vào trong tránh lạnh một chút.

Đây là một hiệu sách rất bình thường, không nhiều người lắm nhưng được dọn dẹp rất gọn gàng sạch sẽ. Sách được phân loại rất dễ tìm, bên cạnh cửa sổ có đặt vài bộ bàn ghế, có thể cho khách đọc sách miễn phí.

Từ Tri Tuế đi dạo một vòng, cô đi đến gian truyện manga và tiểu thuyết thì liếc mắt nhìn thấy quyển truyện manga đặt ở trung tâm tên là [Yêu thầm], tiện tay lật vài trang xem.

Hai học sinh nữ đang mặc đồng phục chen tới, trong đó có một bạn nóng lòng muốn khoe kho báu với bạn thân: "Nhìn này, đây là bộ manga siêu đẹp mà tớ đã kể cho cậu nghe đó! Tớ đọc ba lần rồi, câu chuyện bên trong vừa đau buồn vừa chân thực."

Một bạn khác nói: "Quyển này ấy hả, tớ có biết. Tớ theo dõi từ khi tác giả còn đăng trên Weibo cơ, chỉ là sau khi nam chính ra nước ngoài thì không còn thấy đăng nữa, có rất nhiều fans hỏi nhưng tác giả luôn nói là sẽ không có tập sau."

"Ơ, thật á? Tiếc quá đi mất, tớ còn đang chờ mong nam nữ chính nối lại tình xưa đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!