Chương 21: Thành công ngay trước mắt

Nhìn thấy dáng vẻ mặn nồng của hai người, trong ánh mắt của Từ Tri Tuế tràn đầy vẻ hâm mộ, cô không khỏi suy nghĩ, có phải chỉ cần cô chủ động tiến lên một bước kia thì cô và Kỳ Nhiên cũng có thể tu thành chính quả hay không?

Tỏ tình thôi mà, chắc là cũng không khó đâu...

-

Sau ngày hôm đó, Từ Tri Tuế nghiêm túc suy nghĩ đến chuyện tỏ tình nhưng mà lúc tất cả vẫn chỉ đang nằm trong kế hoạch thì cô lại bị một chàng trai khác quấn lấy không thoát ra nổi.

Nguyên nhân sự việc là do một sự cố vớ vẩn xảy ra ở lò luyện thi, bởi vì sơ ý mà Từ Tri Tuế vô tình làm rơi chìa khóa trong sảnh lò luyện thi, sau giờ học quay lại tìm thì phát hiện chìa khóa của mình đang bị một cậu học sinh ăn mặc theo phong cách lập dị cầm ở trong tay ngắm nghía.

Vào thời điểm đó, xu hướng phi chủ lưu* đang thịnh hành, mái tóc của cậu học sinh này rất dài nhưng điều này tuyệt đối không được cho phép ở lớp 12/1 ban tự nhiên. Nếu tóc ai mà để che mắt thì Tôn Học Văn sẽ đích thân dùng dao cạo xén luôn.

*Phi chủ lưu: đi ngược lại với số đông.

Lúc ấy Từ Tri Tuế cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh chóng lấy lại chìa khóa của mình. Cô bước lên nói với cậu ta đó là chìa khóa mình đánh rơi, mong cậu ta trả lại.

Vì để chứng minh cô là người đánh rơi, cậu học sinh hỏi cô mặt chìa khóa khắc hình gì, Từ Tri Tuế đáp, cậu ta cười trả chìa khóa lại cho cô, nói: "Cậu nên cảm ơn tôi cho đàng hoàng đấy, nếu vừa rồi tôi không ngăn cản thì chìa khóa của cậu đã bị mấy học sinh lớp dưới nhặt mất rồi."

Người ta đã mở lời rồi, Từ Tri Tuế cũng chẳng phải là người keo kiệt nên mời cậu ta đến quán nước bên cạnh uống ly trà sữa.

Sau cuộc trò chuyện ngắn gọn, Từ Tri Tuế biết được cậu học sinh tên là Trương Trí, học ở lớp luyện thi hóa bên cạnh, trùng hợp là cậu ta cũng là học sinh trường trung học số 6, hai người xem như là bạn cùng trường. Trương Trí nói cậu ta từng có duyên gặp cô một lần ở văn phòng nhưng mà Từ Tri Tuế lại không nhớ cậu ta.

Sau ngày hôm đó, Trương Trí theo đuổi Từ Tri Tuế một cách mãnh liệt. Mỗi ngày sau khi tan học cậu ta đều đợi ở cửa lớp, không hề kiêng dè mà thổ lộ với cô trước mặt bạn cùng lớp của cô, ỷ vào việc nhà mình có chút tiền mà tặng cô hết món quà này đến món quà khác, vô cùng đa dạng, có khi là chocolate, có khi là mấy món quà nho nhỏ. 

Cậu ta còn thường xuyên thay đổi lời nhắn của mình theo cá tính riêng, nội dung đều là những áng văn bộc lộ nỗi đau đớn của xu hướng phi chủ lưu.

"Nếu anh đột nhiên biến mất, liệu em có nghiêm túc đọc những bài văn trong thế giới của anh, sau đó hiểu ra trước đây anh đã quý trọng em như thế nào hay không? [Ngôn ngữ sao Hỏa]"

"Có một số việc, chỉ xứng trở thành hồi ức, có một số người, chỉ có thể làm khách qua đường. [Ngôn ngữ sao Hỏa]"

"Làm gì có người không tim không phổi nào mà chưa từng có lúc móc tim móc phổ vì một người nào đó! [Ngôn ngữ sao Hỏa]"

...

Từ Tri Tuế cảm thấy vô cùng cạn lời đối với chuyện này, thậm chí còn cảm thấy đối phương cực kỳ trẻ con, hoàn toàn không xứng với chữ "Trí*" trong tên. Cô đã từ chối nhiều lần một cách rõ ràng nhưng đối phương không hề lùi bước chút nào.

*Trí trong tên Trương Trí nghĩa là có trí tuệ, thông minh.

Tình hình này vẫn tiếp diễn mãi cho đến khai giảng năm sau. Trương Trí làm việc vô cùng phô trương, ầm ĩ đến mức cả khóa đều biết có một cậu học sinh ở lớp 12/4 đang theo đuổi hoa khôi lớp 12/1 là Từ Tri Tuế.

Khoảng thời gian kia, cứ nhìn thấy cậu ta là Từ Tri Tuế lại như chuột thấy mèo, co cẳng chạy trốn. Có điều Trương Trí như hồn ma không chịu tan biến, thường xuyên mặt dày mày dạn đến lớp học tìm cô, gân cổ gọi to trước mặt tất cả các bạn cùng lớp: "Từ Tri Tuế, em ra đây một lát."

Mỗi lúc thế này, nếu Từ Tri Tuế mặc kệ, cậu ta sẽ gọi to hơn, chỉ ước gì cả dãy hành lang và lớp bên cạnh đều có thể nghe thấy.

Vài học sinh nam trong lớp cũng ôm thái độ xem trò vui chứ không quá coi trọng mà ầm ĩ theo. Vì để nhanh chóng đuổi Trương Trí đi, Từ Tri Tuế đành phải ra ngoài đưa cậu ta đến một cầu thang ít người rồi hỏi cậu ta có chuyện gì.

Trương Trí hất hất mái tóc mà tự cậu ta cho là ngầu: "Cuối tuần này sau khi tan học em có kế hoạch gì chưa?"

Từ Tri Tuế nghiêm mặt, không thèm nhìn cậu ta: "Về nhà ôn tập."

"Đừng ôn tập nữa, học cả tuần rồi không mệt sao? Phải thư giãn cho thoải mái chứ. Cuối tuần anh mời em đi xem phim nhé?" Nói xong cậu ta lấy hai tấm vé xem phim từ trong túi ra, kẹp giữa hai ngón tay quơ quơ trước mắt Từ Tri Tuế: "Bộ [The Twilight Saga] đang rất hot gần đây, em có muốn đi xem không?"

Lúc trước, Trương Trí thi đỗ vào trường trung học số 6 là do may mắn, sau khi lên cấp ba cậu ta lại giao du với một vài người bạn xã hội, thành tích càng xuống dốc không phanh, năm nào cũng xếp bét trong các kỳ thi.

Ba mẹ Trương Trí đã đăng ký cho cậu ta tham gia rất nhiều lớp luyện thi nhưng rõ ràng cậu ta đã buông bỏ bản thân mình rồi, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới*. Trong nhà không có cách nào, đã bắt đầu liên lạc với các trường Đại học ở nước ngoài cho cậu ta, muốn đưa cậu ta ra nước ngoài để đánh bóng bản thân, cứ như vậy cậu ta lại càng không thèm quan tâm đến việc học tập nữa.

*Ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới ám chỉ việc học tập hay làm việc thiếu kiên trì, thường xuyên bị gián đoạn, không có khả năng kiên trì lâu dài.

Nhưng Từ Tri Tuế và cậu ta lại không phải là cùng một loại người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!