Chương 28: (Vô Đề)

Giọng nàng ta cố ý cao lên vài phần, khiến khách khứa trong bữa tiệc đều chú ý.

Nhiều người bắt đầu bàn tán: "Sở gia là danh gia vọng tộc, làm sao lại mặc loại y

phục này dự tiệc?"

"Không phải là mượn y phục của người khác để đi tiệc đấy chứ? Thật không biết

xấu hổ."

Nghe những lời xì xào, Tô Vãn Phù mím chặt môi, nước mắt uất ức rưng rưng

trong hốc mắt, như muốn tuôn trào.

Sở Quý Uyên nhìn y phục của nàng, mày nhíu chặt lại: "Không phải ta đã đặt

Hồng Hoa Lâu làm yến phục cho nàng sao? Sao lại ăn mặc thế này mà đến?"

Giọng hắn pha lẫn trách móc, lạnh lùng và xa cách.

Đối diện với những lời bàn tán của mọi người và sự trách mắng của Sở Quý Uyên,

một cảm giác nhục nhã khó tả dâng trào trong lòng Tô Vãn Phù.

Nỗi đau như dao cứa vào tim nàng, trong ánh mắt dò xét của mọi người, nàng cảm

giác như không thở nổi.

Đúng lúc này, một chiếc áo khoác được choàng lên vai nàng, bao bọc lấy cả cơ thể

nàng.

Kèm theo đó là giọng nói dịu dàng vang lên: "Làm khó một nữ nhân, đây là gia

phong của Sở gia sao?"

27

Tô Vãn Phù sững người, bất giác quay đầu lại, chạm phải một đôi mắt dịu dàng

như nước thu.

Lòng nàng run lên mạnh mẽ: Liễu Minh Giác!

Sao y lại ở đây?

Liễu Minh Giác khẽ cong môi, y nở một nụ cười đẹp đẽ, cúi đầu ghé sát tai nàng,

nhẹ giọng nói: "Tiểu Đậu Nha, lại gặp nhau rồi."

Bàn tay đang cởi áo khoác của Sở Quý Uyên khựng lại, hắn nhìn cảnh tượng thân

mật giữa hai người họ, ánh mắt như phủ một lớp băng lạnh giá.

Giang Doanh Doanh nhìn nam tử bất ngờ xuất hiện phá hỏng kế hoạch của mình

thì khẽ cau mày.

Thấy y và Tô Vãn Phù thân mật như vậy, ánh mắt Giang Doanh Doanh thoáng qua

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!