Chương 27: (Vô Đề)

Bà ngưng lại giữa chừng, nét mặt thoáng vẻ lạnh lùng, hừ một tiếng rồi không nói

thêm gì nữa.

Ánh mắt bà dời sang trang phục của Tô Vãn Phù: "Sao lại khoác khăn thế này?"

Tô Vãn Phù vội giải thích: "Hôm nay người hơi không khỏe, sợ lạnh."

Sở phu nhân lập tức sáng mắt, hăng hái hỏi: "Không khỏe? Có phải có tin vui rồi

không?"

Sắc mặt Tô Vãn Phù hơi thay đổi, lắc đầu: "Không phải."

Nghe vậy, ánh mắt Sở phu nhân thoáng qua vẻ không hài lòng.

"Con và Quý Uyên thành thân nhiều năm, sao bụng lại không có chút động tĩnh

nào thế?"

Giọng bà lạnh lùng: "Chuyện này ta đã nói với con bao nhiêu lần, rốt cuộc con có

để tâm không?"

"Không lo mà ở nhà chăm sóc chồng con, cứ suốt ngày lộ mặt bên ngoài. Sở gia từ

bao giờ phải dựa vào một nữ nhân mới nuôi sống nổi?"

"Mau chóng sinh con nối dõi cho Sở gia mới là đạo lý. "

Tô Vãn Phù cúi đầu. Mỗi lần gặp Sở phu nhân, bà đều nhắc đến chuyện con cái.

Nhưng chuyện con cái đâu phải do một mình nàng quyết định? Nếu đại nhân

không muốn, nàng có thể ép buộc sao?

Nàng cúi đầu đầy mệt mỏi, bỗng nghe thấy tiếng chén rượu chạm nhau, kèm theo

những lời chào hỏi vang lên.

Ngẩng đầu nhìn, nàng thấy Sở Quý Uyên bước vào cùng một người.

Người ấy mặc váy voan màu hồng nhạt.

Không phải Giang Doanh Doanh thì là ai?

Nàng ta đang khoác tay Sở Quý Uyên, hai người sóng vai bước vào, trông vô cùng

xứng đôi.

26

Khi Tô Vãn Phù nhìn thấy Giang Doanh Doanh, ánh mắt nàng khẽ run lên.

Yến tiệc của Sở gia, làm sao nàng ta lại xuất hiện ở đây?

Nhưng khi ánh mắt chạm đến bàn tay Giang Doanh Doanh đang khoác tay Sở Quý

Uyên, lòng nàng lập tức hiểu ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!