Thái hậu bỗng mặt mày dữ tợn, định bóp cổ ta.
Đùa à, võ công cô nương đây không phải để chơi.
Ta đá mạnh một cước, bà ta đập người vào cột rồi trượt xuống.
Chết không nhắm mắt.
Ra khỏi Từ Ninh cung, Chu Đình Án hỏi:
"Sao ngươi biết tiên hoàng không cho bà ta sinh con, cố ý cho uống thuốc?"
Ta sửng sốt: "Ta không biết, chỉ cố ý chọc tức bà ta thôi..."
…
Chu Đình Án đăng cơ.
Ngày đăng cơ cũng tổ chức đại lễ phong hậu.
Ta rất tức giận, thấy hắn được ơn báo oán, chưa bao giờ biết tổ chức đại lễ mệt đến vậy.
Đêm nằm trên giường, mệt đến chẳng buồn cởi quần áo.
Chu Đình Án khốn nạn kia có sức để dùng không hết, đến lúc này vẫn muốn quậy.
Nửa đêm, ta không chịu được nữa, đá hắn một cước.
"Chưa xong sao!"
"Giang Thanh Dã, nàng chưa dỗ được ta, trước nói nếu ta chết, nàng sẽ gả cho người khác, làm chuyện đó với người khác, ta buồn lắm."
Ta sửng sốt: "Ta khi nào nói thế?"
Chu Đình Án vẻ mặt ai oán: "Nghĩ lại đi, ngày ta rời kinh."
"Đừng nói bậy, ngày đó ta rõ ràng nói là ta sẽ báo thù nếu chàng chết, khi nào nói muốn gả chồng?"
Chu Đình Án đầu tiên ngạc nhiên, rồi cười híp mắt tiến gần, hôn tai ta, thầm thì:
"Bảo bối, giờ nàng có thích ta không?"
Ta không nói, nhắm mắt giả vờ không nghe.
Hắn vẫn cười, mười ngón tay đan vào tay ta, tiếp lời:
"Không thích ta cũng không sao, giờ không thích, sau này chắc chắn sẽ thích."
Ngoại truyện Chu Đình Án
Đây là lần thứ ba trong tháng Giang Nhị tiểu thư trèo tường vào vương phủ.
Tiểu yêu tinh này không biết sao linh hoạt thế, nhấc chân một cái là vào trong viện.
"Vương gia, đây là bản đồ phòng thủ Lũng Nam mới nhất, ngài xem này. So với tháng trước không thay đổi nhiều, chỉ có ngã tư này mới lập thêm cửa ải."
"Người của ngài chỉ cần chui vào hào thành, chia làm năm toán, từ đây, đây, đây, đây, đây tiến vào thành, không quá năm canh giờ, ngài có thể chiếm Lũng Nam!"
Ta chống đầu nhìn nàng, tiểu yêu tinh khá thú vị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!