Bạc Mộ Vũ nhắn tin Wechat cho Giang Trần Âm nói tối nay không về ăn cơm, phải thảo luận công việc với Tô Mạn.
Vừa hay Lam Vu Hân nhàn rỗi nói muốn tìm Giang Trần Âm, Giang Trần Âm bảo Lam Vu Hân tới nhà mình.
Bên ngoài phòng tập thể hình, Lam Vu Hân khoanh hai tay trước ngực dựa vào cửa, ánh mắt nhìn lung tung khắp nơi.
"Cô giáo Giang, cậu nói mình có nên tìm đối tượng yêu đương không?"
Giang Trần Âm làm động tác giãn cơ, hai chân thẳng tắp, khom lưng dang rộng hai tay chạm xuống sàn, giữ tư thế bất động.
Lam Vu Hân thấy cô ấy không trả lời, đưa tay ra gõ cửa nhìn tới: "Cô giáo Giang, bà chủ Giang, cậu có nghe mình nói không thế?"
"Nghe thấy rồi." Giang Trần Âm nhắm mắt, âm thanh trúc trắc truyền tới, "Tự cậu suy nghĩ đi, đừng hỏi mình."
Lam Vu Hân lườm cô ấy một cái: "Nghĩ nhiều rồi, mình chỉ muốn nghe xem cậu cảm thấy thế nào thôi, không định làm theo suy nghĩ của cậu đâu."
Giang Trần Âm ước lượng đã tới thời gian, đứng thẳng người thở phào một hơi, hô hấp mang theo hơi thở hắt, nói: "Vậy cậu còn hỏi mình làm gì? Cậu muốn làm thế nào thì cứ làm vậy là được."
Có giọt mồ hôi chảy xuống từ góc mặt Giang Trần Âm, thân trên chỉ mặc chiếc áo ngực thể thao, da dẻ lộ ra một lớp mồ hôi mỏng, mà thứ thu hút ánh nhìn của người ta nhất vẫn là những hạt mồ hôi chảy xuống phần cơ bụng, hình thành một vẻ đẹp khó có thể diễn tả bằng từ ngữ.
Lam Vu Hân cảm khái trong lòng, thật sự vừa gợi cảm vừa đẹp mắt.
Giang Trần Âm vừa lấy khăn lau mồ hôi vừa hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Lam Vu Hân cúi đầu nhìn đồng hồ một cái: "Sắp bảy giờ rồi."
"Còn một tổ hợp động tác nữa là xong rồi." Giang Trần Âm đặt khăn lại, nằm xuống thảm yoga, thân trên hơi ngẩng lên, khuỷu tay chống xuống sàn.
Lam Vu Hân xoa bụng tuy rất gầy nhưng không có múi của bản thân, than thở: "Thân hình của người em gái này cũng rất ổn, chỉ là không dữ dội như cậu... mặc quần áo thì có vẻ gầy gò, cởi quần áo thì có cơ bụng, thân hình này của cậu mà kết hợp với phú nhị đại vai to bụng phệ thì thật lãng phí quá."
Giang Trần Âm dùng sức bụng nâng cao hai chân, hô hấp ngắn ngủi đồng thời trở nên hổn hển, nghe Lam Vu Hân nói như thế, cầm lòng chẳng đặng nói: "Vậy cậu cảm thấy kết hợp thế nào mới thích hợp."
Lam Vũ Hân "xùy" một tiếng, đi vào phòng tập làm dáng dạy bảo, nói: "Đương nhiên là quần áo chỉnh tề, kiểu bên ngoài nhã nhặn bên trong đen tối, mặc quần áo thì gầy cởi quần áo thì có da có thịt, hoặc là mấy cậu trai trẻ yếu đuối, là thích hợp nhất."
"Câu trước cậu đang mỉa mai mình là bên trong đen tối à?" Giang Trần Âm không nhịn được cười lên, thả lỏng nằm ngửa trên thảm yoga.
"Cậu tưởng cậu lương thiện tới đâu hả?" Lam Vu Hân xem thường, "Nhưng nói đi thì cũng nói lại, cá nhân mình cảm thấy cậu thật sự không hợp với mấy ông chú chút nào, mấy cậu trai trẻ vẫn thích hợp với cậu hơn."
"Phì..." Giang Trần Âm ôm bụng, chống người dậy, cười lên, "Cậu đã sắp xếp xong cho mình rồi đúng không."
Lam Vu Hân ngồi trên máy chạy bộ, cho Giang Trần Âm một ánh mắt trào phúng, "Ngừng lại đi, người chị gái này vẫn chưa có gì đây này. Nói thật lòng, mình vừa muốn tìm người để ổn định, vừa muốn chơi thêm đôi năm nữa, cậu có biết diễn viên vừa kí hợp đồng gần đây không? Mềm tới chảy nước, hơn nữa vẫn chưa có bạn gái, cơ hội tốt biết bao."
Giang Trần Âm lắc đầu cười: "Cậu xác định người ta không có bạn gái à?"
"Đương nhiên!" Lam Vu Hân vỗ lên bàn chạy của máy chạy bộ một cái, sau đó cho Giang Trần Âm một ánh mắt mê hoặc, "Cho dù cậu ta có, lẽ nào người phụ nữ tài sắc vẹn toàn như chị đây lại không có sức hút bằng mấy em gái đơn thuần?"
"Khụ... cậu đợi đã..." Ấn đường Giang Trần Âm nhíu lại, "Cậu đừng chơi kiểu.."
"Ôi chao, mình biết, mình chỉ nói vậy thôi." Lam Vu Hân xua tay với Giang Trần Âm, "Mình không có hứng với chuyện làm tiểu tam, tam quan của mình vẫn đứng đắn lắm."
Giang Trần Âm bất lực quay đầu đi, không muốn nhìn Lam Vu Hân.
Lúc này, trên hành lang vắng vẻ truyền tới một tiếng "Cô Âm, cháu về rồi" của Bạc Mộ Vũ, mặt mày Lam Vu Hân lập tức trở nên vui vẻ.
"Bạn nhỏ về rồi à?"
Khóe môi Giang Trần Âm cong lên, nói: "Ừm, cậu với Mộ Vũ xuống phòng khách dưới nhà trước đi, mình đi tắm rồi xuống sau."
Lam Vu Hân khẽ mím môi, sau đó đưa đầu lưỡi liếm môi dưới vô cùng mê người, khi đứng dậy ánh mắt còn phát sáng: "Vậy để mình đi nếm thử chút xác thịt tươi mới."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!