Chương 11: (Vô Đề)

Trước khi ra nước ngoài, Giang Trần Âm kiêm mấy công việc, ngoại trừ việc nhận một vài vai phụ trong phim của bạn bè ông Giang chỉ đạo, còn từng vì yêu cầu của một bộ phim nào đó, từng học lồng tiếng một thời gian, sau này kiên trì học hỏi, trở thành một diễn viên lồng tiếng.

Đương nhiên, những thứ đó chỉ có thể coi là nghề tay trái của cô ấy, thậm chí có thể là nghề tay trái với tính chất giải trí. Công việc thật sự của Giang Trần Âm là phó tổng giám đốc Gia Ức.

Giang Trần Âm vừa về được một tuần, Giang Anh Túng đã nhanh chóng từ trung tâm thành phố chạy tới, kéo theo một hòm đựng đầy tài liệu giao cho Giang Trần Âm.

Giang Anh Túng và Giang Cao Tuấn đều ở trong trung tâm thành phố, cuối tuần mới dẫn vợ con về nhà thăm bố mẹ. Trong ngày làm việc, Giang Anh Túng lại đích thân về nhà một chuyến, chỉ nghĩ cũng biết anh mong mỏi Giang Trần Âm lập tức đi làm tới nhường nào.

"Anh, anh không thể để em nghỉ ngơi thêm mấy ngày à?" Giang Trần Âm nhíu mày mở tài liệu trong hòm ra.

"Anh cũng không bắt em phải lập tức tới văn phòng." Giang Anh Túng đặt một chồng tài liệu dày tới bên tay em gái, ngón tay gõ lên tài liệu, nói, "Chỉ là bảo em dành ra chút thời gian xem mấy thứ này, hiểu qua về tình hình mấy năm nay, xem xong thì đi làm lại."

Giang Trần Âm thở dài một tiếng, "Mấy ngày này em có chuyện phải làm rồi, sau khi kết thúc em sẽ xem, cũng sẽ cố gắng đi làm lại nhanh hết mức có thể."

"Em có chuyện gì thế?" Đôi mày rậm của Giang Anh Túng nhíu chặt, hỏi Giang Trần Âm.

Anh tìm việc cho Giang Trần Âm làm cũng chỉ là vì không muốn Giang Trần Âm nhàn rỗi, hễ nhàn rỗi liền dễ nghĩ ngợi lung tung, nghĩ mãi nghĩ mãi rất dễ nhớ lại chuyện không nên nhớ.

Trước kia làm như vậy rất có hiệu quả, mỗi ngày Giang Trần Âm chỉ quan tâm tới công ty, thỉnh thoảng nhàn rỗi sẽ đi quay phim, lồng tiếng cho vài bộ phim truyền hình hay phim điện ảnh, mỗi ngày đều rất phong phú.

Nếu không phải bốn năm trước đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sẽ không có những chuyện phiền lòng sau này.

Giang Trần Âm dựa vào ghế, khoanh hai tay trước ngực cười nói: "Em mở tiệm cà phê ở trung tâm thành phố, hiện tại đang trang trí lại."

"Hả? Không tệ, em làm xong chuyện này rồi tính tiếp." Ấn đường của Giang Anh Túng thả lỏng, mỉm cười, "Nhưng tới lúc đó nhiều việc, em có nghĩ tới chuyện chuyển tới trung tâm thành phố không?"

Dù sao ở nhà cũng không tiện việc đi lại, cách thành phố quá xa. Xung quanh nơi này non xanh nước biếc, chim ca bướm lượn, người già sống ở đây rất thư thái, nhưng người trẻ thì không ổn, cho nên chỉ có về nhà vào cuối tuần cùng những dịp lễ tết.

Giang Trần Âm gật đầu nói: "Em cũng nghĩ tới chuyện này, cho nên em mới nói muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày, cũng có thể ở cùng bố mẹ nhiều hơn."

Giang Anh Túng gõ lên tập tài liệu, nghiêm túc nhìn em gái, nói: "Dù sao em có việc để làm là được, không thể để em nhàn rỗi."

Giang Trần Âm thản nhiên vuốt tóc một cái, mím môi khẽ cười nói: "Không cần lo lắng cho em như thế."

Nhắc tới vấn đề này, ấn đường Giang Anh Túng nhíu càng chặt.

Hai vai Giang Trần Âm co chặt lại một chút, năm ngón tay chọc lên vai mình, ánh mắt phiêu du nhìn ra ngoài cửa sổ, "Vì chuyện ấy, xác thực em có rất nhiều kiêng kị cùng thận trọng, thậm chí có lúc còn sợ hãi vô cùng. Nhưng em cũng hiểu rõ đây là nút thắt trong lòng em, em không thể gỡ, nhưng không đại diện cho việc không thấu hiểu nó."

Khóe môi Giang Trần Âm thấp thoáng ý cười, suy cho cùng cũng đã là người hơn ba mươi, cô ấy có thể có nút thắt, có thể có vùng trũng không thể vượt qua, nhưng đồng thời cô ấy cần có đầy đủ nhận thức về những tâm sự khó giải này.

Nhưng nếu quay lại bốn năm trước, Giang Trần Âm vẫn sẽ lựa chọn rời đi một lần.

"Anh biết, chuyện như thế, chỉ sợ là chẳng có mấy người trên đời này có thể trải nghiệm một lần trong đời." Ánh mắt Giang Anh Túng trầm xuống như tâm trạng anh lúc này.

Anh đưa tay ra vỗ lên vai Giang Trần Âm, tỏ ý an ủi.

"Được rồi, anh, em muốn chuẩn bị ra ngoài, hẹn gặp mặt với một người bạn." Giang Trần Âm cười cười đứng dậy, thả lỏng tay đè lên tài liệu trên bàn, khẽ thở dài: "Làm xong việc của tiệm cà phê, xem sẽ xem những tài liệu này, cố gắng tìm lại trạng thái nhanh hết mức có thể."

Giang Anh Túng gật đầu, nhìn theo Giang Trần Âm ra khỏi phòng sách.

Người có hẹn với Giang Trần Âm là Lam Vu Hân, nghệ sĩ của phòng làm việc dưới trướng Gia Ức, xuất thân từ ngôi sao nhí, tích lũy độ nổi tiếng mười mấy năm trời, số lượng người hâm mộ cực lớn.

Địa điểm hai người hẹn nhau là quán cà phê ngoài trời bên sông, Giang Trần Âm vừa vào liền muốn cười khổ.

Tin tức rầm rộ nhất về Lam Vu Hân gần đây chính là bị truyền thông tiết lộ phẫu thuật thẩm mĩ, so sánh ảnh chụp thời niên thiếu và ảnh chụp lúc đôi mươi với ảnh quảng cáo hiện tại, khoanh tròn những điểm khác thường trên ngũ quan của cô, sau đó gắn thuật ngữ phẫu thuật thẩm mĩ trên tiêu đề.

Còn bên Gia Ức tìm cơ quan giám định chuyên nghiệp xác thực Lam Vu Hân chưa từng phẫu thuật thẩm mĩ, vỗn dĩ đã đủ chặn phần lớn dư luận. Ai nhờ Lam Vu Hân với tính tình nóng nảy cầm theo tài liệu giám định tới tòa văn phòng của hãng truyền thông kia, trực tiếp vứt tới trước mặt phóng viên ấy, khiến người ta giật thót không ngồi vững.

Không ngờ hành động của Lam Vu Hân lại thu hút được một lượng lớn người hâm mộ mới, fan nữ chiếm đa phần, ngày ngày gào thét "Chồng ơi cưới em" trên Weibo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!