Lúc này, bên tai vang lên tiếng gọi quen thuộc.
Tiểu thư, tiểu thư?
Tang Yểu hoàn hồn lại, nhìn về phía người nói chuyện trước mặt.
Trong tay Nhiên Đông cầm dù giấy. Hiện tại, đang quan tâm nhìn nàng. Nàng nhìn chằm chằm mặt Tang Yểu, vội vàng nói:
"Tiểu thư, người làm sao vậy? Nô tỳ đã gọi ngài vài tiếng rồi. Sao mặt tiểu thư lại hồng như vậy? Gần đây thời tiết thay đổi, ngài không phải phát sốt chứ?"
Tang Yểu có vài phần chột dạ tránh ánh mắt của Nhiên Đông. Nàng đưa tay sờ khuôn mặt nóng bừng của mình, không quen nói dối nói:
"Không sao. Trong phòng quá nóng thôi."
"Thật vậy sao? Chẳng lẽ lão gia…… Lại nói ngài?"
Tang Yểu xua tay, nói: Không có.
"Chúng ta đi nhanh đi."
"Vừa rồi, nô tỳ thấy sắc mặt lão gia không tốt. Còn tưởng rằng ngài ấy lại muốn giáo huấn ngài."
Đổi lại lúc trước, Tang Yểu nhất định sẽ nói với Nhiên Đông rằng Tang Ấn vô lý. Nhưng hiện tại nàng không muốn nhiều lời, thấy Nhiên Đông vẫn chưa nghĩ nhiều nàng mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Phiến đá xanh sau khi được nước mưa cọ rửa thì vô cùng trong trẻo. Tang Yểu đi ở phía trên, cúi đầu thậm chí có thể nhìn thấy ảnh ngược của bản thân.
Nàng đoán mặt nàng cũng không hồng lắm nhỉ?
Dù sao, nàng cảm giác bản thân cũng không nóng như vậy. Vì người như Tạ Uẩn, đỏ mặt một chút cũng đáng. Nhiều người thích nàng nàng còn không thèm để ý đâu.
Vì thế, Tang Yểu cúi đầu chú ý, trong làn nước mờ ảo, nàng nhìn thấy một quả cà chua đỏ hồng.
……
Nàng làm như không có việc gì nhìn đi chỗ khác, không tiếp tục cúi xuống nhìn nữa.
Tang Xu sống ở Cung Tịch Nguyệt. Tang Yểu nghe nói, bởi vì lúc trước, lần đầu Thánh Thượng nhìn thấy tỷ tỷ nàng đã hoảng hốt, còn tưởng bản thân gặp được Tiên tử lạnh lùng trên chín tầng mây.
Cho nên, hắn đã đặc biệt đổi tên cung điện nơi tỷ tỷ nàng ở thành Cung Tịch Nguyệt.
Bởi vì Tang Yểu chưa làm lễ trưởng thành, lại là muội muội của Tang Xu. Cho nên, từ khi tỷ tỷ được sủng ái, Thánh Thượng từng đích thân hạ lệnh nói Tang Yểu có thể tự do ra vào cung thăm tỷ tỷ nàng.
Cung Tịch Nguyệt vô cùng trống trải.
Mấy ngày nay đúng lúc ẩm thấp lại có vài phần càng giống Cung Quảng Hàn trên bầu trời.
"Cô nương, chờ một lát. Nương nương đang thay y phục, một lát nữa sẽ tới."
Cung nữ ở Cung Tịch Nguyệt dâng trà nóng lên cho Tang Yểu. Tang Yểu tiếp nhận uống một ngụm nhỏ.
"Vừa rồi Nương nương còn nhắc mãi vì sao cô nương mãi chưa tới, còn tưởng cô nương lại lạc đường ở đâu."
Tang Yểu nói:
"Do nửa đường ta gặp ca ta. Hắn còn gọi ta đi, sau đó còn……"
Nói một nửa, Tang Yểu đột nhiên dừng lại, ngược lại bất mãn nói:
"Mà đại cô cô đừng cười ta nữa. Hiện tại, ta sẽ không lạc đường nữa đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!