Chương 49: (Vô Đề)

Một lát sau, trong phòng trong vốn dĩ còn tính náo nhiệt chỉ còn lại hai người là Lục Trường Ương và Lô Thanh.

Lô Thanh đóng cửa sổ lại, ngăn cách gió càng ngày càng lớn ở bên ngoài, nàng nhìn vẻ mặt của Lục Trường Ương nói:

"Xem ra điện hạ rất vừa lòng với Tang cô nương."

Lục Trường Ương buông ly sứ trong tay xuống, nhớ lại Tang Yểu vừa rồi và dung mạo xinh đẹp của thiếu nữ, ánh mắt trong sáng, có suy nghĩ gì cũng đều viết ở trên mặt trông rất đáng yêu.

Bà nói:

"Một tiểu cô nương không có ý đồ xấu gì, trách không được Diệu Nghi thích nàng."

Người khác có lẽ sẽ cảm thấy sau này nếu Tạ Uẩn cưới vợ thì nhất định sẽ cưới một người một tiểu cô nương biết làm mọi thứ, khôn khéo linh hoạt. Nhưng người hơi quen thân một chút với Tạ Uẩn đều biết bọn họ không hề thích hợp.

Hai người đều khôn khéo sắc sảo ở chung với nhau thì nhất định sẽ trở nên rất khó khăn.

Tạ Uẩn không cần môn đăng hộ đối, hắn cũng không cần mượn dùng thế lực của người khác. Hắn giống như một cây kiếm, chỉ cần tìm được vỏ của hắn mà thôi.

Lô Thanh lại nói:

"Tuy nhiên nô tỳ nhìn thấy Tang cô nương và Trạng Nguyên có quan hệ thân thiết với nhau, nhưng đối với Tạ tiểu công tử thì lại rất bình thường. Chắc không phải là Tạ tiểu công tử yêu đơn phương đúng không?"

Từ khi Tang Yểu bước vào yến tiệc thì Lô Thanh đã quan sát nàng. Khác biệt với những vị cô nương khác đi vào yến tiệc thì sẽ tốp năm tốp ba tụ tập bên nhau, hoặc leo lên trên hoặc củng cố địa vị. Chỉ có một mình nàng đứng trong một góc không hề chớp mắt.

Tuy chỉ có một mình nhưng lại không có vẻ cô đơn.

Xem ra cũng không phải là người có tính tình mạnh mẽ, trên người nàng cũng không có tính lợi ích rõ ràng. Không giỏi đưa đẩy, vừa mềm mại ấm áp vừa thân thiết rất dễ dàng khiến người khác cảm thấy có thiện cảm.

Cùng với Tạ Uẩn bộc lộ vẻ sắc sảo thì hầu như khác nhau như trời với đất.

Lục Trường Ương hừ một tiếng,

"Vậy thì cũng là nó xứng đáng, ai bảo nó không biết cố gắng như vậy."

Lô Thanh che miệng mỉm cười nói:

"Tuy nhiên nói lại thì trách không được Tạ phu nhân vẫn luôn sốt ruột với hôn sự của Tạ tiểu công tử."

"Nếu Tạ phu nhân không nói thì nô tỳ thật sự không thể nhìn ra tình cảm của Tạ tiểu công tử với Tang cô nương."

Vốn dĩ tuổi tác của Tạ Uẩn không tính lớn, Tạ phu nhân luôn sốt ruột vì chuyện này phần lớn vẫn là bởi vì nhiều năm như vậy, bà chưa từng phát hiện một chút dấu hiệu cảm thấy hứng thú với bất kỳ nữ nhân nào ở trên người con trai mình. Cho nên lúc này mới luôn lo lắng ngày đêm.

Tuy nhiên nếu thật sự có manh mối, Lục Trường Ương đột nhiên cảm thấy nếu thay đổi một nữ nhân khác thì cho dù lấy ra dáng vẻ uy nghi của công chúa thì có lẽ Tạ Uẩn không muốn vẫn là không muốn.

"Hắn chính là một người nhàm chán khó hiểu, nói không chừng là trong lòng hắn rất thích rồi đó."

***

Tiếng gió gào thét ngoài phòng.

Sắc trời nói tối thì tối, mây đen tụ tập ở cuối chân trời, gió lớn thổi lá cây bay phất phới, thổi tung bay tà váy của thiếu nữ.

Tạ Uẩn không nói một lời đi ở bên cạnh Tang Yểu, ở giữa hai người còn cách vài mét. Lúc này trong lòng Tang Yểu còn đang tức giận nên không có sắc mặt tốt với Tạ Uẩn.

Nàng thật sự một chút cũng không thích cách làm tự quyết định như vậy của Tạ Uẩn.

Dù sao thì cũng nên nói với nàng một tiếng chứ? Bởi vì vô duyên vô cớ nhận được thiệp mời, nàng còn nghĩ rằng bản thân có chuyện gì, còn ở nhà lo lắng sợ hãi vài ngày.

Bởi vì thân hình nàng gầy yếu, lúc này gió lớn nên đi lại hơi khó khăn một chút nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại chuyện nàng cố gắng bước đi nhanh hơn. Một khuôn mặt xinh đẹp lạnh nhạt, toàn thân đều đang viết hai chữ tức giận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!