Trời đã tối, nam nhân đi dọc hành lang dài, trên mặt không nhìn ra cảm xúc gì.
Hắn không muốn tiếp tục suy nghĩ nữa.
Cũng không phải chuyện quan trọng gì.
Huống hồ, hắn tin tưởng bản thân không có chút tâm tư nào với nàng.
Nhưng kỳ quái chính là, giờ phút này trên tay hắn tựa hồ vẫn còn cảm xúc chạm nào da thịt thiếu nữ, cảm giác khó tả.
Cách một tầng áo mỏng vô dụng, mềm mại, trơn bóng, thon thon, dùng một tay có thể ôm hết, tựa hồ chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể cắt đứt.
Mà đầu ngón cái của hắn vô ý hướng lên trên, không cẩn thận chạm vào một mảnh mềm mại. Hắn từng nhìn thoáng qua một góc cấm kỵ này, giống như một ngọn núi tuyết.
Hôm nay, nàng tới đây làm gì nhỉ?
Vì cầu xin Lục Đình sao? Cho nên là Lục Đình cho nàng uống xuân dược?
Tạ Uẩn mím môi, mặc kệ có phải hay không, chuyện này cũng không liên quan đến hắn.
Hắn đột nhiên dừng chân lại, lạnh lùng nhìn Tịnh Liễm: Ngươi nói cái gì?
Tịnh Liễm sửng sốt, cái gì là cái gì?
Tạ Uẩn hết kiên nhẫn:
"Ngươi vừa nói cái gì?"
Vừa rồi ta căn bản không nói chuyện!
Câu nói cuối cùng của ta là nửa nén hương trước, cái này cũng được coi là vừa mới nói sao?
Hắn thử thăm dò nói:
"…… Có người truyền tin tới, nhị thiếu gia đã lên đường rồi ạ."
Dừng một chút, hắn lại yên lặng bổ sung,
"Hiện tại hẳn là đã tới rồi."
Tạ Uẩn ừm một tiếng, nói: Đi gặp hắn.
…… Không phải, hiện tại ngài mới nhớ tới Nhị thiếu gia à?
Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, tràn ngập mùi thuốc thoang thoảng.
Đại phu đã đi rồi. Trong phòng, tiểu nha hoàn đắp thêm một lớp chăn cho Tang Yểu. Khi Tang Yểu nửa tỉnh nửa mơ thì cần thẩn đút thuốc cho nàng.
Tang Yểu cảm thấy bản thân mơ một giấc mộng vô cùng đau đớn.
Thân thể nàng đang ở trong một mùa hè vô cùng nóng nực với tiếng ve kêu râm ran. Cho dù trên người mát lạnh đến đâu đều đổ mồ hôi đầm đìa, làm trên người nhớp nháp.
Thời tiết nóng như thế này, nàng còn phải ra cửa hái dưa hấu lớn. Nguyên nhân là do phụ thân nói với nàng, con nhìn Lý Dao Các người ta xem, một lần có thể hái được bốn quả dưa hấu trở về. Con có thể sao?
Tang Yểu tức giận.
Nàng khó chịu nhất là việc cha nàng so sánh nàng với Lý Dao Các. Sau đó, nàng đã cãi nhau với phụ thân một trận rồi một mình đi lên núi hái dưa hấu.
Nàng nhất định phải hái được nhiều hơn Lý Dao Các!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!