Tạ Uẩn nói: Nói.
Hắn vẫn luôn không phải là một người thích xen vào chuyện của người khác, ngày thường người tới cầu xin hắn giúp đỡ không có mười người thì cũng có tám. Nhưng phần lớn đều bị từ chối ở ngoài cửa, người có thể nhìn thấy hắn đã ít càng thêm ít.
Giống như trong lời đồn, Tạ Uẩn thật sự sẽ không làm bất kỳ mua bán lỗ vốn gì. Hắn cũng sẽ không đơn phương đi giúp đỡ một người, cho dù đó chỉ là một chuyện nhỏ không hề tốn sức.
Trước mặt Tang Yểu đối với hắn mà nói đương nhiên cũng không có chỗ đặc biệt gì, hắn sở dĩ hỏi ra như vậy cũng chỉ là vì tò mò mà thôi.
Tang Yểu nắm ống tay áo của mình, nàng cảm thấy nếu Tạ Uẩn hỏi thì chắc là có hy vọng. Trong lòng nàng cảm thấy hơi lo lắng, sau đó hít một hơi thật sâu kể lại chuyện này từ đầu tới cuối.
Tuy nhiên nàng giấu đi đoạn Lục Đình xúc phạm nàng.
Một hơi nói xong, nàng ngẩng đầu cẩn thận quan sát sắc mặt của Tạ Uẩn.
Nhưng trên mặt hắn cũng không có bất kỳ cảm xúc gì, ngón tay thon dài gõ gõ ly trà hình tròn trong tay.
Chuyện này hắn có nghe thấy một chút, chỉ là lúc ấy chưa từng để ở trong lòng.
Dù sao người sắp chết Lục Đình này làm cái gì cũng không hề quan trọng.
Bây giờ hắn quan tâm đến một chuyện khác hơn.
Người này từng câu dẫn hắn rất nhiều lần, lần trước ở trước cửa Tạ gia nhìn lén hắn thì cũng thôi đi, lần này dám công khai tới nhà của hắn. Nói là xin giúp đỡ nhưng nói không chừng còn giấu giếm tâm tư, cứ tiếp tục như vậy thì không biết nàng sẽ vô pháp vô thiên như thế nào.
Nhưng hắn vẫn nhớ rõ chuyện lần trước bản thân bị nàng trả đũa.
Rõ ràng thích hắn rồi lại vô cùng mạnh mẽ, nhiều lần đều đánh đòn phủ đầu với hắn.
Tạ Uẩn không thích loại cảm giác này, hắn sẽ không tiếp tục cho nàng cơ hội làm lại trò cũ, lần này hắn cần để nàng chính miệng thừa nhận.
Sau khi Tang Yểu tạm dừng một lát, nàng nhắc nhở nói: …… Ta nói xong rồi.
Tạ Uẩn ừ một tiếng.
Ừ là có ý gì chứ?
Không phải là không muốn giúp đỡ nàng đấy chứ.
Nàng nhỏ giọng nói:
"Vậy ngươi có thể giúp phụ thân của ta không?"
Lúc này Tạ Uẩn mới chậm rãi nói:
"Việc này không phải do Lục Đình toàn quyền phụ trách sao, tại sao ngươi không đi tìm hắn?"
Nhắc tới Lục Đình thì Tang Yểu lập tức cảm thấy kháng cự, cái loại cảm giác không cẩn thận chạm phải con sâu lớn này lại tới lần nữa, nàng nói:
"…… Ta không muốn đi cầu xin hắn ta."
Tạ Uẩn:
"Vậy thì ngươi tới cầu xin ta sao?"
Tang Yểu mẫn cảm phát hiện trong lời nói của Tạ Uẩn có gì đó không đúng.
Nàng mím môi thầm nghĩ quả nhiên là như vậy.
Cái này không phải ghen thì là cái gì chứ? Hắn quả nhiên vẫn để ý chuyện này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!