Chương 3: (Vô Đề)

Trước đó khi nói chuyện, Tịnh Liễm như thường lệ đã nhắc nhở Tang Ấn tốt nhất không được để ai tới quấy rầy bọn họ, cũng đã nói không cần phải chuẩn bị thứ gì. Nhưng hôm nay, Tang Ấn lại tự chủ trương cho người đi vào thì thôi đi, còn lấy cớ đưa trà cho nữ tử quyến rũ đến.

Ý đồ quả thật vô cùng rõ ràng. 

Nhưng Tang Yểu cũng không biết sự xuất hiện của nàng là ám chỉ cái gì. Nàng bị bọn họ nhìn chằm chằm như vậy, cảm thấy rất không được tự nhiên. 

Nàng lắp bắp nói: Các vị……

Khi nói chuyện, nàng không tự chủ được nhìn về phía Tạ Uẩn. Nam nhân khẽ cau mày, hiển nhiên rất không hài lòng việc nàng đột nhiên xông vào. 

Giọng Tang Yểu nghẹn ngào.

Tạ Uẩn không đứng dậy mà là nhìn nàng từ trên xuống dưới. Sau đó, có chút lạnh lùng hỏi:

"Ngươi đến có việc gì?"

Gió lạnh thổi từ hành lang dài phía sau cửa, thổi vào lưng Tang Yểu, hơi lạnh làm dịu đi cái nóng như thiêu như đốt trên mặt, khiến nàng tỉnh táo hơn một chút. 

Nàng đè nén cảm xúc trong lòng.

Sau đó, nàng căng da đầu bước lên phía trước trong bầu không khí cổ quái này, đặt cái khay lên cái bàn tròn bên cạnh Tạ Uẩn, cúi đầu nhỏ giọng nói:

"Mời các vị uống trà."

Giọng nói của thiếu nữ mềm mại luôn khiến người ta vô thức mềm lòng. Khi nàng khom lưng, tà váy rơi xuống đất, làn váy bằng vải sa mỏng, màu hồng lướt qua ủng đen của Tạ Uẩn, giống như tình nhân âu yếm. 

Làn da của nàng trắng như tuyết, chiếc cổ trần thon thả, trên người tỏa ra hương thơm thoang thoảng. 

Không nói lời câu dẫn, lại câu dẫn ở khắp nơi.

Thật nhàm chán nhưng lại cũng là một loại thủ thuật. 

Trên mặt Tạ Uẩn không có chút cảm xúc nào, nhưng người quen thuộc với hắn có thể dễ dàng phát hiện ra hắn đang phiền chán. 

Sau khi đặt ngay xuống, ngay khi Tang Yểu đang yên lặng rối lắm có nên thuận tay rót cho Tạ Uẩn một chén trà hay không thì trong phòng vang lên một tiếng ho nhẹ. 

Thanh âm phát ra từ sau lưng Tạ Uẩn, Tang Yểu nhìn về phía người hầu kia.

Nàng nhớ rõ người này, hắn tên là Tịnh Liễm, từ nhỏ đã đi theo bên cạnh Tạ Uẩn. Trước đây, nàng cũng từng nói với hắn mấy câu. 

Tịnh Liễm tựa hồ nhận ra nàng căng thẳng, nhẹ giọng giải vây:

"Tang tiểu thư có tâm, chuyện còn lại giao cho ta là được."

Trong lòng Tang Yểu vui vẻ nhưng không đợi nàng nói ra miệng lời đồng ý, tù nhân đầu tóc hỗn độn đang quỳ trước mặt Tạ Uẩn giống như không kịp chờ đợi. Hắn khàn giọng nói tiếp:

"Vụ án đó quả thật không quan hệ với ta. Lúc đó ta tin nhầm tiểu thân. Ta tuyệt đối không phụ lòng của đại nhân."

Tang Yểu sửng sốt.

Người nọ càng nói vẻ mặt càng kích động. Hắn ngẩng đầu lên, hơi thở dồn dập, trên mặt tất cả đều là máu. 

Thấy Tạ Uẩn vẫn chưa lên tiếng, hắn ta quỳ đập đầu thật mạnh xuống đất!

Máu bắn tung tóe, rơi xuống làn váy Tang Yểu.

Hô hấp của Tang Yểu đột ngột dừng lại, âm thanh chói tai và màu máu đỏ tươi xung quanh khiến Tang Yểu liên tưởng đến một quả dưa hấu bị vỡ tung. Sự tương đồng này làm nàng càng cảm thấy kinh khủng hơn. 

Nàng chưa từng thấy qua trường hợp như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!