Ánh mặt trời chói chang, còn chưa tới mùa hè mà thời tiết càng ngày càng nóng. Cho dù Tang Yểu ở trong phòng không ra ngoài thì nàng cũng bị nóng đến chảy mồ hôi.
Ngày đi dự yến hội bầu trời còn quang đãng hơn.
Nhiên Đông chọn cho nàng một bộ váy bằng vải dệt mỏng, màu sắc và kiểu dáng tương đối đơn giản. Diện mạo Tang Yểu vốn đã minh diễm và tinh xảo, kiểu váy này có thể làm giảm bớt tính công kích do diện mạo đầy đặn, quyến rũ mang lại, khiến nàng nhìn cũng không lấn át chủ tiệc nữa.
Nhiên Đông thì thầm ở bên tai nàng:
"Tiểu thư, nếu ngài cảm thấy không thoải mái thì cứ trở về trước, quan tâm các nàng ấy làm gì."
Địa điểm các nàng ấy chọn ở một khu rừng ngoại ô phía tây, phía sau có dòng nước uốn lượn, cảnh sắc sơn thủy hữu tình, là đất tư của Lý gia. Cách đó không xa có khu vườn khác, có thể dùng để uống trà và nghỉ ngơi.
Khi Tang Yểu đến đó, nàng cũng không thấy thân ảnh Lý Dao Các nhưng cũng đã có bốn, năm người đến. Các nàng đứng tụ tập ở chỗ xích đu vừa cười vừa nói, thoáng nhìn thấy Tang Yểu đến đây thì đột nhiên ngừng nói chuyện lại.
Các nàng đồng thời nhìn về phía Tang Yểu, Tang Yểu bị nhìn như vậy vô cùng không tự nhiên. Nàng có chút xấu hổ, khách khí chào hỏi với các nàng.
Nhưng mà may mắn, các nàng cũng chỉ giữ im lặng một lát rồi từng người đều mỉm cười chào hỏi Tang Yểu.
Vị tiểu thư cách Tang Yểu gần nhất còn tiến lên chào hỏi nàng, sau đó, thân thiết khoác cánh tay Tang Yểu, nói:
"Yểu Yểu, muội đến rồi. Vừa rồi, chúng ta còn đang nhắc tới muội đó."
Tang Yểu nói:
"Thật sao? Trên đường ta có chút chuyện trì hoãn một lúc, để các tỷ phải đợi lâu rồi."
Nàng hơi cảm thấy có chút kỳ quái. Quan hệ của nàng và những người này không tốt cũng không xấu. Khi gặp mặt có thể chào hỏi một câu, ngươi nói ta đi trò chuyện vài câu đã là cực hạn, sao hôm nay nàng cảm giác có vẻ các nàng ấy có chút nhiệt tình.
Tang Yểu không biết tại sao, cũng không tiếp tục nghĩ nữa.
"Đương nhiên là thật. Lần trước, ở yến tiệc thiên thu ta vốn muốn tìm muội nói chuyện. Kết quả, chỉ chớp mắt đã không thấy tung tích muội đâu rồi."
Tang Yểu bị lôi kéo tới trước mặt mọi người, một người trong số họ khen nói:
"Yểu Yểu của chúng ta càng ngày càng đẹp."
Tang Yểu hơi xấu hổ, nói:
"Có thể là do y phục muội mặc đẹp thôi."
Nàng thích ứng rất nhanh, nhìn chằm chằm nữ hài tử trước mặt thở dài, giống như trước đây đã từng quen thuộc, nói:
"Muội rất hâm mộ các tỷ, không cần dựa vào y phục cũng có thể đẹp như tiên nữ. Ở nhà, Phụ thân muội mỗi ngày còn khen các tỷ với muội đó."
Nữ hài che miệng cười khẽ, nói:
"Không cho phép nói dối nhé."
Trước đây, quan hệ của Tang Yểu và những người này cũng tạm được. Nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, có rất nhiều bằng hữu. Chỉ là sau khi phát sinh chuyện với Lý Dao Các mới chậm rãi phai nhạt đi. Hiện tại, tựa hồ lại quay trở lại như trước kia.
Tang Yểu cảm thấy lần đi chơi này tựa hồ cũng không còn nhàm chán nữa.
Tang Yểu nói chuyện cùng các nàng một lúc mới phát hiện Lý Dao Các lại chậm chạp chưa tới đây. Nàng vừa tò mò vừa thấp thỏm nhìn xung quanh. Có người chú ý đến động tác của nàng, lặng lẽ ghé vào tai nàng nói:
"Yểu Yểu. Hôm nay có lẽ Lý tiểu thư sẽ không tới đây."
Người nói chuyện tên gọi là Tiêu Tụ. Trước kia, quan hệ của Tang Yểu với nàng ấy là tốt nhất.
Tang Yểu khó hiểu, Tiêu Tụ giải thích nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!