Chương 14: (Vô Đề)

Tang Yểu vểnh tai lên nghe. Nàng nắm chặt tay, trực giác nói với nàng, cái người gọi là Điện hạ này không phải ai khác, chính là Ngũ điện hạ vừa rồi.

Dù sao nơi hẻo lánh như vậy, hình như ngoại trừ Thái tử thì chỉ còn Ngũ điện hạ.

Trong lòng Tang Yểu lo lắng đến tận cổ họng. Nàng sốt ruột nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện nơi này căn bản không có chỗ cho người trốn. Mà bọn họ đã sắp bước vào phòng.

Làm sao bây giờ?

Trong lúc hoảng loạn, ánh mắt Tang Yểu đối diện với ánh mắt Tạ Uẩn.

Tạ Uẩn đương nhiên không có kinh nghiệm gì. Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống kỳ quái này. 

Trên thực tế hắn không cũng không hiểu nàng đang hoảng sợ cái gì. 

Tang Yểu chỉ cảm thấy đầu óc bản thân từ trước đến nay chưa suy nghĩ nhanh như vậy. Nàng nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở bên chân Tạ Uẩn.

Lục Đình còn chưa thấy người đã thấy tiếng:

"Trên đường gặp một số thứ không có mắt làm trì hoãn, để Tạ đại nhân đợi lâu rồi."

Bên cạnh Tạ Uẩn là một cái bàn to hình vuông, vừa đủ một người trốn. Đây cũng nơi duy nhất trong phòng có thể trốn. 

Không kịp suy nghĩ nhiều, Tang Yểu vội vàng cúi người ngồi xổm dưới chân Tạ Uẩn. Sau đó, vén khăn trải bàn chui vào ——

Tịnh Liễm đi ở phía trước Lục Đình.

Sau khi hắn bước qua ngưỡng cửa thì dẫn người tới trước mặt Tạ Uẩn. Chỉ là hắn nhìn thoáng qua căn phòng có vẻ không thích hợp.

Hắn không dấu vết nhìn thoáng qua.

Sao cửa sổ lại đóng?

Nhưng thoạt nhìn chủ tử hắn không giống người chủ động đi đóng cửa sổ. 

Hắn thu hồi ánh mắt, nói:

"Công tử, điện hạ đã tới."

Lục Đình bước vào, sau khi nhìn thấy Tạ Uẩn. Đầu tiên, hắn hơi dừng chân lại một chút, sau đó nói: Tạ đại nhân.

Tạ Uẩn không hề có ý tứ đứng dậy nghênh đón.

Hắn lười biếng vắt chéo chân, lưng tựa vào ghế, nghe vậy chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, sau đó giơ tay nói: Mời Điện hạ ngồi.

Khuôn mặt ôn hòa của Lục Đình lộ ra vài phần hung ác nham hiểm. Nhưng ngược lại, hắn lại nở nụ cười sau đó tiến lên ngồi ở trước mặt Tạ Uẩn.

"Tạ đại nhân quả thật có phong thái của Tạ các lão."

Phụ thân Tạ Uẩn từng nhậm chức thủ phụ ở Nội Các mấy năm, ở trong triều rất có uy vọng. Thánh Thượng từng đích thân hạ chiếu, nói ông ấy vào triều không cần cúi lạy. Lời này của Lục Đình không thể nghi ngờ là đang ám chỉ Tạ Uẩn nhìn thấy hắn không đứng dậy hành lễ.

Sắc mặt Tạ Uẩn không thay đổi, nhàn nhạt nói:

"Không thể so với điện hạ. Gần đây, Điện hạ bận rộn chính vụ. Sao hôm nay lại có thời gian rảnh hẹn Tạ mỗ."

Phảng phất một quyền đánh vào bông, ý cười của Lục Đình không đến đáy mắt, nói:

"Gần đây bổn cung quả thật gặp phải vài chuyện nhỏ phiền phức quấy nhiễu."

……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!