Tạ Uẩn nhíu mày lại, cũng không thể hiểu được.
Hắn không hề nghi ngờ năng lực đọc khẩu ngữ của mình chút nào, chỉ là người đang ngồi đối diện thật sự đang nói chuyện với hắn sao?
Tạ Uẩn quay đầu lại nhìn thoáng qua, phía sau không có một bóng người.
Thật sự là nói chuyện với hắn.
Hắn còn chưa nghĩ ra kết quả, người đối diện giống như trông càng hung dữ hơn. Tuy rằng nàng dùng gương mặt đỏ rực giống như quả táo trông không hề có lực uy hiếp.
Hắn lạnh nhạt dò hỏi Tịnh Liễm,
"Hôm nay rất nóng sao?"
Tịnh Liễm không rõ nguyên do, kiên nhẫn trả lời:
"Hồi bẩm công tử, hôm nay mưa to vừa mới dừng, ánh nắng nhè nhẹ, không nóng."
Tạ Uẩn nói:
"Vậy xem ra người bạn kia của ngươi chỉ sợ là muốn rời khỏi bữa tiệc trước."
Bạn gì chứ?
Tịnh Liễm cảm thấy khó hiểu, ừ một tiếng nhìn Tang Yểu ở phía đối diện.
Đập vào mắt là một khuôn mặt nhỏ đỏ bừng đáng yêu, giống như một cái quả táo tròn. Hàng mi dài rũ xuống, mỹ nhân tóc đen da trắng, dung mạo vừa tinh xảo vừa sáng sủa tươi đẹp, da thịt lộ ra mang đến một loại cảm giác mâu thuẫn giữa hồn nhiên và quyến rũ.
Ở trong một đám màu sắc đơn giản, chỉ có nàng là một viên minh châu hoàn mỹ nhất.
Thật sự rất xinh đẹp.
Hắn lớn gan mặc sức tưởng tượng, chẳng lẽ tên đầu gỗ này rốt cuộc phát hiện ra gương mặt xinh đẹp của Tang cô nương nên muốn hẹn hò với người ta rồi sẵn tiện làm ra một chút chuyện đáng xấu hổ gì đó sao?
Hai người đi thôi, ta nhất định sẽ trông chừng thật tốt.
Sau khi hắn tha hồ suy nghĩ xong lại cung cung kính kính nói:
"Tại sao công tử lại nói lời này?"
Tạ Uẩn nói:
"Có lẽ nàng ta nóng quá, nhìn nàng bây giờ có vẻ như đầu óc của nàng ta không được tỉnh táo lắm."
Không ngoài dự đoán, biết ngay là sẽ không nói được lời hay gì mà.
Nhưng mà khoan đã, từ khi nào mà công tử lại quan tâm đầu óc của người khác có nóng lên hay không?
……
Sau khi cảnh cáo xong, Tạ Uẩn quả nhiên không nhìn chằm chằm nàng nữa, Tang Yểu giống như trút được gánh nặng.
Nàng thở phào một hơi, cầm cái bánh sữa đặt trên bàn lên, khi đang muốn nhét vào trong miệng thì bỗng nhiên chú ý tới lồng ngực phập phồng.
…… Phiền phức.
Nàng suy nghĩ lung tung, những nữ nhân bây giờ theo đuổi dáng vẻ tinh tế nhu nhược, người giống nàng trời sinh đẫy đà một chút này thì cũng không chiếm được chỗ tốt, có vẻ rất không đứng đắn.
Nàng yên lặng quét một vòng, tức giận phát hiện người ngồi ở chỗ này chỉ có nàng là không đứng đắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!